ồn ào. Qúa sức ồn ào. Tường Vi phi thường khó chịu lăn qua lộn lạitrên giường. Mẹ nó mặt trời còn khuất núi làm cái chết tiệt gì mà ồn àovậy. Vi Hân đối với việc dậy sớm không có khó chịu nhìn đến tỷ mình liền bật cười. Thật giống trẻ con. Tường Vi từ lúc bước vào cái thế giới này chấp niệm duy nhất là được ngủ thoải mái đó. Có thể cho nàng thực hiệnkhông?
Tường Vi với tay sang giường Vi Hân đẩy đẩy ý bảonàng ra ngoài xem có việc gì còn mình lại lười biếng úp mặt xuống gốitiếp tục mơ màng. Vi Hân cười cười cũng nguyện ý đi ra ngoài. Đi chưađược bao lâu đã lại chạy vào lắc Tường Vi. Tường Vi khóc ròng khổ tâm bị vực dậy đành ngồi thẳng mở mắt.
“ Ngô Thị bị hủy dung rồi.Tỷ, chúng ta mau đi coi”-Vi Hân cười nói. Tường Vi còn đang mơ màng nghe được lời này liền tỉnh rụi ha ha một tiếng nhanh chóng vệ sinh cá nhânrồi cùng Vi Hân sánh bước tới Đào viện.
Đào viện không quá to nhưng lại nhìn vô cùng sa hoa bất kì cái gì cũng là đồ thượng hạng nhìn cũng biết tiêu tốn bao nhiêu tiền của. Gia nhân bên ngoài thông báo các nàng liền được truyền vào. Chưa nhìn thấy người hai nàng đã nghe thấytiếng gào khóc của Ngô Thị vọng ra lại nghe thấy giọng của phụ thân “yêu quý” đang an ủi bà ta. Nói là an ủi nhưng lời nói của ông ta lại vôcùng lạnh nhạt lại ngắn gọn không chứa chút tình cảm nào.
Hai nàng tiến vào bên trong, vừa nhìn thấy họ Ngô Thị đã như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-chan-chinh/82340/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.