Thanh Phong Tuấn nhanh chóng ôm Diệp Vị Ương đi vào trong ngõ hẻm tối đen đối diện.
Ánh sáng lờ mờ che khuất mặt bọn họ,chỉ cần không gây ra tiếng động thì tương đối an toàn .
Nhưng ông trời không chìu theo ý nguyện bọn họ,lúc này lại có một con mèo đen chạy ra! Diệp Vị Ương sợ tới mức theo bản năng muốn thét chóitai!
“Ưm——”Cô vừa muốn lên tiếng,môi đã bị Thanh Phong Tuấn dùng tay che lại.
Ngay sau đó vì để tránh cô bị kinh sợ phát ra tiếng động gì,ThanhPhong Tuấn dứt khoát ôm cả người cô ép lên trên tường không thể độngđậy.
Trong bóng tối Diệp Vị Ương chỉ nhìn thấy con ngươi sẫm màu phiếm ánh sáng lạnh,lúc này Thanh Phong Tuấn quay đầu chuyên tâm chú ý động tĩnhbên ngoài ngõ hẻm,sâu trong ánh mắt tỏa ra nghiêm túc cùng sát khí làmngười ta không rét mà run.
Hắn giờ phút này không còn là người đàn ông khôi hài dịu dàng vừarồi,cho dù ẩn nấp trong bóng tối nhưng vẫn có một lực lượng mạnh mẽ!Miệng và mũi Diệp Vị Ương bị che khiến cô hít thở có chút khó khăn,không nói được lời nào chỉ có thể dùng mắt nhìn hắn.
Dường như cảm thấy được ánh mắt của cô,thấy phía trước tạm thời không có động tĩnh Thanh Phong Puấn mới quay đầu lại,nhìn vào đôi mắt trongsuốt của cô,như một loại xâm lăng không chút kiêng kỵ nhìn thẳng vàođấy.
Haizz,không ai biết hắn từ nhỏ trải qua huấn luyện tàn khốc,ở trongbóng tối năng lực phân biệt cực kỳ mạnh,cho dù đen như mực hắn vẫn cóthể giống như bình thường nhìn thấy mọi thứ.
Hắn nheo lại hai tròng mắt sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/209369/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.