A……….Dạ thiếu gia,đã lâu không gặp,tối nay………..tôi và anh thế nào?”Giọng nói quyết rũ đến tận xương theo sau là Hàn Thiên Tuyết nhẹ nhàngbước vào,cảm giác thật mị hoặc.Giọng nói này không giống của Diệp Vị Ương,mùi nước hoa khiến Dạ PhiPhàm phải nhíu mày,không phải là Diệp Vị Ương.Mà giọng nói này sao quentai thê?
Dạ Phi Phàm đang muốn quay đầu lại nhìn,nhưng không để hắn kịp phảnứng,tầm mắt hắn đã bị che lại bởi đôi bàn tay bạch ngọc,giọng nói lại nỉ non bên tai hắn “Đoán xem………..tôi là ai? Năm đó yêu tôi như vậy,sẽkhông quên tôi nhanh vậy chứ?” Hàn Thiên Tuyết vừa nói vừa dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng thổi một hơi mập mờ bên tai hắn trêu chọc…….
Nghe giọng nói của cô thêm một lần nữa, Dạ Phi Phàm ngẩn ngườira!Trong lòng của hắn thủy chung đấu tranh đuổi mãi mà không được, hìnhbóng của người con gái đó lại hiện lên trong đầu. Mối tình đầu của hắn – Hàn Thiên Tuyết đã trở lại? Không phải năm đó cô đã bỏ hắn kiên quyếtđi nước Pháp hay sao?
Bởi vì Hàn thiên Tuyết vẫn còn tồn tại nên tim hắn mới không thể toàn tâm toàn ý tiếp nhận tình yêu của Diệp Vị Ương
Nhưng năm gần đây,Dạ Phi Phàm biết Diệp Vị Ương có tình cảm vớimình,nhưng hắn vẫn không thể xác định được,mối tình cũ có thật sự đãlắng xuông hay vẫn chưa, mù quang chấp nhận một tình cảm khác điều nàyđối với Diệp Vị Ương là không công bằng.
Vừa nghĩ tới hắn đã thầm mến nha đầu ngốc ngày, a, trên khuôn mặtlãnh khốc của Dạ Phi Phàm chợt có một nụ cười dịu dàng. Ngoài mặt hắnđối với Diệp Vị Ương lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/209359/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.