Edit : Dực
Beta:Tieumanulk
“Tiểu Diệp,chờ đến khi không muốn nháo lễ kết hôn đó nhớ đi cùng anhchàng đẹp trai là tôi nhé,còn hiện tại tôi dẫn em đến bệnh viện, châncủa em phải bôi thuốc,nếu không đôi chân ngọc ngà như vậy bị để lại sẹothì thật đáng tiếc” Đông Phương Thước ngay cả đầu cũng không cúi xuống,hai mắt vẫn nhìn thẳng về phía trước như cũ,nghiêm túc lái xe, nửa chânthật nửa trêu chọc thanh âm lại còn nhẹ nhàng truyền tới.
Người này nhất định thuộc về tầng lớp cặn bã của xã hội! Nếu khôngtại sao ngay lúc cô định nói một câu cảm ơn lập tức lại nói ra một câuvô cùng…….lưu manh ngả ngớn! Vốn quan tâm,tại sao cứ phải nói giọngkhiến người ta ghét như vậy? Theo trực giác Diệp Vị Ương thấy hắn cố ý!
“….Anh thật vô vị!” Diệp vị Ương nhẹ nhàng thả ra mấy chữ, sau đó không để ý tới hắn nữa.
Đông Phương Thước cười cười cũng không nói nữa,tăng tốc độ xe.
Xe của hắn rất tốt cho nên chiếc xe thể thao mới vững vàng bay lên!
Không biết bao lâu,khi hắn ngừng xe là đang ở trước cửa sách sạn cao cấp hoàng gia năm sao.
Xuống xe, hắn chủ động vòng cổ tay của Diệp Vị Ương qua cánh tayhắn,sau đó yên tâm giao chìa khóa xe cho nhân viên phục vụ, để anh tađưa xe đến bãi đỗ xe đặc biệt an toàn. Sau đó hắn dùng lễ nghi chuẩn mực nhất khoác tay cô vào hội trường tráng lệ.
Có nhiều người vẫn ở những nơi mà không muốn người ta biết một mìnhthu hết tất cả hoa thơm nhưng một khi xuất hiện lại phá bỏ sự hạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/1222807/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.