Edit:DựcBeta:Tieumanulk
“Vị Ương, em ở đây nói chuyện phiếm với ai vậy?” Giọng nói trầm thấpmà đầy sức hút từ phía sau truyền đến. Không quay đầu lại Diệp vị Ươngcũng biết là ai
Vốn đã cố gắng bình tĩnh như nước hồ thu nhưng vẫn gợn sóng, hắn trởlại?! Sao………….Làm sao có thể? Không phải hai người trước hắn mới về sao? Cô cho rằng ít nhất cũng phải đợi mười tám ngày nữa mới có thể gặphắn,dù sao cũng đã là quy luật mấy tháng qua của hắn,gặp một ngày phảithật lâu sau mới có thể gặp lại.
Xoay người cô muốn chứng thực những gì mình nghe,suy nghĩ chỉ là ảogiác,vậy mà chân thật rõ ràng thân hình cao to của Thanh PhongTuấn,không giận mà uy mặt mũi lãnh tuấn.
Thực ra thì trong lòng luôn có ý nghĩ muốn nhìn thấy hắn,muốn tunglàn váy chạy đến bên hắn nhưng trải qua một thời gian dài có chút chuyện lại giống cây có gai ghim vào lòng cô,khiến cô gắng đè xuống tình cảmnồng đậm đứng tại chỗ,nhìn hắn thật sâu nhưng cũng không tiến tới gầnhắn. Cô không phải đứa ngốc,cô thực sự cảm thấy có thứ gì đó đang lặnglẽ thay đổi.
Thanh Phong Tuấn dường như không quá cao hứng,trở lại chỉ thấy côcùng người xa lạ đang nói chuyện hơn nữa trong hai người xa lạ còn cócon trai.
Hắn phải vô cùng kiềm chế mình mới không nổi giận! Thì ra Diệp VịƯơng cũng sẽ mỉm cười với người khác,cùng người khác tươi cười nóichuyện, lời nói dịu dàng nhỏ nhẹ!Đó không phải chút đặc quyền của hắnkhông phải sao?
Mắt liếc nhìn người con trai hai mắt hoa đào bên ngoài hàng rào giống như bảo bối của mình bị dòm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/1222799/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.