Vùi ở trong ngực Thanh Phong Tuấn,Diệp Vị Ương rất an tâm cũng rấtđau lòng,cô lại trở thành gánh nặng của hắn rồi.Giờ khắc này tất cả hiểu lầm,tất cả ngăn cách,tất cả chuyện không vui trước đó đều tan thành mây khói,trong mắt hắn và cô đều có đối phương! Đều muốn để cho đối phươngsống sót!
“Vị Ương,em sai rồi.Ông ta muốn thu phục anh,muốn anh làm tượng gỗcho ông ta,ông ta đang muốn kiểm tra con rối tương có mạnh hay không.Nếu như tại đây anh dễ dàng chết dưới súng,vậy chứng tỏ anh không có giátrị,không đạt tới kỳ vọng ông ta mong muốn,anh chết ông ta chắc chắnthấy anh không khác gì một con chó đã chết.Ông ta đến bây giờ vẫn rấttàn nhẫn.”
“Ông ta sao có thể như thế? Anh là con nuôi ông ta thu dưỡng mà!” Diệp Vị Ương cảm thấy khổ sở thay hắn.
“A,con nuôi sao?Anh nhiều lắm chỉ là một con cờ trong mắt ông tathôi.Trên cái thế giới này người vô tư không cần hồi báo đối tốt với anh đã chết.Từ ngày anh ra đời ông ta đã biết anh không phải con ruột ôngnhưng ông vẫn rất tốt chăm sóc mẹ con anh.Ở trong lòng anh người bị chết đó mới là cha ruột.”
Nói tới đây Thanh Phong Tuấn nhíu mày như không muốn nhớ lại cảnhsinh ly tử biệt cửa nát nhà tan,lạnh giọng nói: “Được rồi,đừng nhắc tớichuyện lúc trước, chúng ta hãy nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này thôi.”
“. . . . . . Tuấn,nếu như chỉ có một mình anh có lẽ anh có thể đột phá trùng vây chạy thoát.Anh cứ để em. . . . . .”
Nhìn thấy sâu trong mắt cô lóe đau thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/1222783/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.