Nghe đến đó nhìn đến đây,Diệp Vị Ương rơi nước mắt,cô làm sao có thể không cảm động làm sao có thể không khóc?Chỉ là…………..trong video này người mẹ ấm áp ôm ấp tình cảm còn sốngkhông? Cô thật muốn gặp bà muốn cùng đi với bà,thật sự muốn được bà ôm.
Đúng lúc này Ưu VIệt ở bên ngoài xoay cái gì đó,bức tường đối diện với gianmật thất ở chỗ Diệp Vị Ương đột nhiên nứt ra,một gian mật thất mới xuấthiện ……………
Diệp Vị Ương ngơ ngác giật mình nhìn một lúc lâu độtnhiên lai như nghĩ đến điều gì,run rẩy kích động hướng về phía mật thấtmới đi tới
Đó là một gian mật thất rất đơn sơ,vách tường khôngtrắng bằng gian mật thất vừa nãy,trên tường phủ đầy bụi không gian củamật thất cũng không lớn,trừ một tầm phản cứng phía trên có một người nằm ngoài ra bốn phía trống không,cái gì cũng không có.
Ánh sáng cũng không được tốt lắm,ra giường trắng tinh ngược lại khiến cho gian mậtthất trở nên u ám hơn.Dường như có một loại bụi mốc meo lâu năm khó ngửi khiến cho cô rất muốn nôn.
Nhắc tới mới nhớ gần đây cô thườngmuốn nôn,chỉ là trong gian mật thất ngày còn có một nhà vệ sinh cùng vòi nước,nói chung là cũng không đến nỗi khiến cho người ta không thể chấpnhận được.
Không biết người nằm trên giường là ai,cô không dám thở mạnh,không phải vì sợ,mà sợ rằng sẽ làm đối phương thức tỉnh.
Từ từ,cô nhoài người về phía trước,hai mắt kinh ngạc nhìn người kì quáichỉ đem vải trắng đắp kéo qua đỉnh đầu nhìn như như người đã chết,thoạtnhìn rất gầy yếu nhưng DIệp Vị Ương khẳng định rằng đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/1222777/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.