Edit + Beta:Tieumanulk
Ngày hôm sau
“Tiểu Ngân,A Viễn,trong các người ai muốn theo tôi đi siêu thị ?”Diệp Vị Ương thấy trong tủ lạnh rỗng tuếch,không khỏi cảm thán sức ănbốn người bọn họ.
“Tôi đi!” A Viễn hô to.
“Tôi.” Tiểu Ngân lạnh lùng khiêm tốn.
Một câu nói của Diệp Vị Ương khiến hai người bọn họ không ai nhường ai chen ra cửa phòng,cứ như bọn họ sinh ra đã là kẻ địch.
“Đi để giúp tôi xách đồ chứ không phải đi chơi,các người không cầnthiết tranh giành làm gì? Với lại cũng không phải chuyện gì tốt!” DiệpVị Ương buồn cười nhìn cảnh tượng trước mắt.
“Có thể phục vụ chị dâu tương lai là vinh hạnh cùng sứ mạng của tôi!Hắc hắc,để tôi đi!” A Viễn nịnh nọt nói.Hắn ở trong phòng buồn bực mấyngày rồi,không thấy ánh mặt trời hắn sắp bị ngộp chết,có chút việc làmcũng tốt.
Tiểu Ngân liếc sang cái tên nịnh hót,khinh thường bắt đầu tranh đua.
“Được rồi! Vì lời cậu vừa nói,tôi cho cậu theo tôi.Đi,chúng ta ra ngoài mua thức ăn!” Diệp Vị Ương cùng A Viễn ra cửa.
“A Viễn,nghe thiếu chủ các người nói cậu là cô nhi?” Diệp Vị Ương phá vỡ yên lặng,vừa đi vừa hỏi.
“Đúng vậy,chị dâu,chị không biết sao,trong tổ chức Ám Ảnh có rất nhiều cô nhi được thiếu chủ chứa chấp.”
“A,thì ra là một người trong nóng ngoài lạnh.” Diệp Vị Ương nghĩ đến Thanh Phong Tuấn cười cười.
“Đúng đấy,chị dâu,chị còn chưa biết?Trước kia thiếu chủ luôn làm chongười khác cảm giác rất đặc biệt,rất mạnh mẽ nhưng cũng rất cô đơn,hắnthường rất tàn nhẫn với bản thân,rất hà khắc,mỗi ngày đều chịu huấnluyện tàn khóc,nhớ lại thời điểm em được anh ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/1222755/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.