Edit: Dực
Beta:Tieumanulk
“A,không có gì,chỉ là người ta hỏi đường thôi.Họ đi rồi chúng ta vàothôi” Diệp Vị Ương không giỏi nói dối,thanh âm có phần giảm sút.
Tan việc Diệp Vị Ương liền bảo A Viễn lái xe đến địa chỉ trong mảnh giấy.
” Chị dâu,chị không về nhà vậy chị muốn đi đâu?”
” Đến nơi rồi anh sẽ biết. Cứ theo tôi là được”
“Thế nhưng thiếu chủ không thấy chị về sẽ rất lo lắng”
” Không sao,bây giờ là thời đại công nghệ thông tin tôi sẽ gọi điệnthoại báo cho anh ấy.Đi thôi,chúng ta tốc chiến tốc thắng nào” Diệp VịƯơng biết gần đây Phong Thanh Tuấn rất bận,cô thật sự không muốn quấyrầy hay lãng phí chút thời gian của hắn. Cô chỉ muốn đến nhìn một chútsau đó sẽ trở về.
Lời này vừa nói ra,A Viễn hoàn toàn không nói gì.
Hai người ngồi trên taxi, A Viễn nghĩ thầm có hắn đi theo một chútrồi về hẳn không có gù.Hắn từ đầu đã không biết Diệp Vị Ương muốn điđâu. Suy nghĩ đầu tiên là cô sẽ đến trung tâm thương mại mua sắm,nếu như đến những chỗ này hoàn toàn không cần lo lắng gì cả.
Thế nhưng ý niệm trong đầu A Viễn vẫn chưa kết thúc thì hắn chợt thấy lần này xong rồi,vấn đề lớn rồi!
Sau khi A Viễn biết người mà Diệp Vị Ương muốn gặp,cái miệng há hốc ngạc nhiên đến có thể nhét vào một cái trứng vịt.
Đây… đây không phải là người mà thiếu chủ mấy ngày nay muốn giết sao?
Nhìn thấy người kia được ba vòng người vây quanh bảo vệ thật là một lão già sợ chết!
Diệp Vị Ương không có phát giác ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/1222749/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.