Edit + Beta: Tieumanulk
Thanh Phong Tuấn vươn tay ra,không nói gì chỉ kéo cô vào trong lòng.
Diệp Vị Ương cảm giác được hắn có chuyện không vui nên cũng không hỏi nhiều,nghe theo vùi vào trong ngực hắn,trong khoảng thời gian ngắn haingười hoàn im lặng.
Thỉnh thoảng có gió xuyên qua rèm cửa sổ thổi vào,trong nhà trở nênrất yên tĩnh,giờ phút tim hai người cách nhau rất gần.Hắn biết tronglòng cô có hắn,cô cũng thế cảm nhận được trong lòng hắn chỉ có cô.
Buổi tối Diệp Vị Ương kiên trì ra ngoài mua thức ăn về nhà nấu,nào biết trên đường lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn.
Thấy có người lại đang cướp giật,trong đầu cô không chút do dự trựctiếp xông tới đối mặt người kia! Không ngờ trong tay tên cướp có daogăm,chỉ thiếu một chút đã đâm trúng cô.Hiện tại nghĩ lại đúng là đángsợ,nếu không phải Thanh Phong Tuấn kịp thời chạy tới cứu cô,cô có lẽ sẽđược đưa đến bệnh viện,hậu quả thật không tưởng tượng nổi!
Vì thế vừa về tới nhà Thanh Phong Tuấn không vui trực tiếp vào thư phòng.
Biết mình quá lỗ mãng,không những cứu không được ai còn khiến ngườikhác lo lắng,Diệp Vị Ương cắn môi dưới đi qua đi lại ngoài thưphòng,không biết có nên vào không.Hắn nhất định rất tức giận,giận côkhông biết yêu bản thân mình.Nhưng cô thật không phải là cố ý,khi thấycảnh đó thân thể cô đã không chịu khống chế đại não ý trực tiếp chạy đến đối mặt tên cướp!
Diệp Vị Ương không biết làm sao giải thích tâm trạng lúc đó của mìnhvới Thanh Phong Tuấn,đành phải nấu xong cơm lần nữa gọi Thanh Phong Tuấn ra ngoài ăn.
Tất cả điều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/1222745/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.