Edit + Beta: Tieumanulk
Sáng sớm hôm nay Diệp Vị Ương làm sẵn điểm tâm,gọi không biết baonhiêu lần vẫn không thấy Thanh Phong tuấn từ trong thư phòng ra ngoài,cô thấy kỳ quái đi vào xem.Lại thấy hắn vô cùng nghiêm túc giải một chuỗimật mã hệ thống.
“Tuấn,dùng điểm tâm thôi.”
“Em dùng trước đi anh chưa đói bụng.” Thanh Phong Tuấn chăm chú nhìn máy tính nhưng vẫn bớt thời gian ngẩng đầu,mỉm cười nói.
Thật ra hắn vốn không quen dùng điểm tâm,trước kia bên Pháp sau khitrải qua huấn luyện tàn khốc căn bản không muốn ăn,sau khi về nước lạibề bộn nhiều việc ngay cả việc ăn sáng hắn cũng quên bén.
Nhưng bây giờ dường như mỗi ngày Diệp Vị Ương đều nấu nhiều món Trung phong phú đa dạng,sau đó nửa dụ dỗ để hắn ăn.
Hôm nay là bát cháo thịt nạc cộng thêm bánh tráng cùng bánh tiêu.
Hai người giằng co gần năm phút đồng hồ,Thanh Phong Tuấn rốt cuộcchịu thua,khẽ thở dài một hơi,rời khỏi máy tính đến trước bàn bắt đầuăn.
Bát cháo có mùi vị rất nhẹ nhàng khoan khoái ngon miệng,hình như cũng không tệ lắm,vì vậy hắn lại ăn thêm vài muỗng giống như trong đó có mùi vị của tình yêu.
Ăn xong bữa ăn sáng,Thanh Phong Tuấn nghĩ tới Vị Ương đã rất nhiềukhông ra ngoài đi dạo?Con gái ai cũng thích dạo phố đúng không? Ông lãobây giờ đặt toàn bộ trọng tâm vào việc lùng bắt Hàn Thiên Tuyết vềnhà,với lại lần trước cả hai chính diện giao phong,ông ta đã đồng ý chohắn một khoảng thời gian “Giải tán” tổ chức Ám Ảnh,cho nên trong khoảngthời gian ngắn này cũng không tìm đến Thanh Phong Tuấn phiền phức.Huốngchi bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/1222743/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.