Edit: Dực
Beta:Tieumanulk
Diệp Vị Ương nghe xong khóc không ra nước mắt, thế nào mà cô mới không đi làm người giúp việc cho Thanh Phong Tuấn có một ngày, chớp mắt một cái đã lưu lạc làm nữ giúp việc cho con người thần bí này rồi? Chẳng lẽ trời sinh cô là số người hầu? Không phải thảm vậy chứ ?
Còn nữa…….cái gì mà bao ăn bao uống bao cả ngủ?Khi nào cô lại biến thành người giúp việc rồi! Dù gì thì cô cũng là người mẫu thế giới nha!
Cái gì mà bình thường hắn hưng thú với một người phụ nữ không quá 2 tuần lễ? Nếu thích cô,cô mới quả thực bất an đấy.
Cái gì mà tiền lương coi như xóa bỏ,một phần tiền cũng không có,ngày rời đi nếu tâm tình tốt thì sẽ cho tiền xe? Hắn còn có thể soi mói thêm được nữa không? Đúng là đồ tư bản lòng dạ nham nhiểm trong xã hội chủ nghĩa.
Diệp Vị Ương phỉ báng trong lòng như vậy, trong lòng Ảnh thiếu cũng có một tính toán khác
______________ Ừm, thứ nhất,hắn đã nói rồi, đây chỉ là tình huống bình thường cho nên hoàn toàn không có nghĩa là tương lai xảy ra một loại tình huống tương tự hắn sẽ thả cô về. Dù sao thì lời hắn nói cũng rất rõ ràng,nha đầu này có thể hiểu được điểm mấu chốt hay không thì không phải việc của hắn.
Thứ hai, để đảm bảo đạt được mục đích,sáng mai hắn muốn làm một bản hợp đồng thuê làm, về sau quyền sở hữu cô gái này thuộc về chủ nhân là hắn rồi.
Nghĩ như vậy, Ảnh thiếu gật đầu,rất hài lòng. Vì thế khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/1222718/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.