Edit+Beta:Tieumanulk
Dạ Phi Phàm đuổi theo Hàn Thiên Tuyết.
Thanh Phong Tuấn cả ngày không rõ tung tích.
Diệp Vị Ương cùng Đông Phương Thước đang hôn mê lên xe cứu thương tới bệnh viện.
Buồng sau xe cứu thương có hai y tá mang mũ trắng mặc áo khoác,tất cả vốn rất bình thường, vậy mà bỗng nhiên không khí bỗng nhiên dồn dập lạ thường………..
Trong đó có một y tá hơi gầy nhỏ thấp trông rất chuyên nghiệp,đi đến giúp Đông Phương Thước thực hành các biện pháp CPR( hồi phục tâm não phổi ),chụp đồ dưỡng khí.
Một gã y tá to lớn khác rót một chén nước đi vòng qua người Diệp VỊ Ương.
Lúc này Diệp VỊ Ương nửa ngồi nửa quỳ, thấy hắn một tay bưng nước,một tay khác thong thả đút vào túi áo,hoàn toàn không có vẻ lo lắng,không khỏi sốt ruột nói “Bác sĩ,anh mau tới đây giúp tôi một tay, bạn của tôi không sao chứ? Anh ấy có sao không? Anh ấy sẽ không bị gì nguy hiểm tới tánh mạng đúng không?”
“Trước tiên hãy uống hết chén nước này đã!” Người cao cao mang khẩu trang cầm chén nước nói.
Nghe giọng nói của đối phương rõ ràng là một người đàn ông trung niên.
Trong lòng Diệp Vị Ương vốn lo lắng cho tình trạng của Đông Phương Thước, tinh thần khẩn trương cao độ, vừa nghe giọng nói thong thả lạnh lùng của người đàn ông lập tức giật mình.
Cô ngẩng đầu mở to mắt nhìn người đàn ông đứng yên bất động lại khiến cho người ta có cảm giác áp bách trước mặt, giật giật khóe môi, cau mày nói “Xin lỗi, tôi không khát, không muốn uống nước. Làm phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/1222705/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.