Edit+Beta:Tieumanulk
Diệp Vị Ương không suy nghĩ nhiều nữa,cô xé rách phần váy không bị vấy máu,ngồi xổm xuống cẩn thận đến chỗ Đông Phương Thước đang nằm bất động, tranh thủ xử lí đơn giản vết thương của hắn trước khi xe cứu thương tới.
Tay cô đang run rẩy,ánh mắt cô cũng là ánh mắt đau lòng.
Cô thề,sau này cô phải mạnh mẽ,ít nhất cũng không để người có thân phận cao quý như Thanh Phong Tuấn hay Đông Phương Thước vì cô mà chịu bị thương. Sự tồn tại của bọn họ có ý nghĩa lớn hơn cô.
Vì những người này,chuyện của cô,cô phải học cách tự gách chịu cùng đối mắt với nó.
Lúc này, Dạ Phi Phàm lại từ phía xa khẩn trương chạy tới thậm chí ngay cả áo khoác cũng không kịp mặc, hắn vừa chạy vừa hướng tới bên này hô lớn “Vị Ương! Vị Ương! Em không xảy ra chuyện gì chứ?”
Vẻ mặt khẩn trương,ánh mắt nôn nóng tìm người,không quan tâm tới địa vị của mình chạy tới, áo sơ mi trắng vì chạy nhanh trong gió mà kêu lên tiếng vù vù… giống như chỉ cần hắn chậm đi một giây thì sẽ có chuyện gì đó không hay xảy ra.. So với đại tổng tài lãnh khốc cao cao tại thượng hằng ngày quả thật rất đối lập.
Nghe thấy thanh âm nôn nóng,khiến trái tim Diệp Vị Ương một lần nữa chợt run lên.
Người cô yêu sâu đậm,người cô yêu thầm nhiều năm,thế mà vừa rồi…….Cô lại không nghĩ tới hắn!
Chạy phía sau Dạ Phi Phàm còn có một khuôn mặt tái nhợt của Hàn Thiên Tuyết.
Mấy ngày không thấy, dường như Hàn Thiên Tuyết gầy đi rất nhiều. Toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/1222703/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.