Edit+Beta:Tieumanulk
Diệp Vị Ương kiên trì thuyết phục Thanh Phong Tuấn rốt cuộc chịu tạm thời thỏa hiệp đồng ý điều chỉnh thời gian buổi tối cho cô về nhà,còn bảo cô nói với mẹ cô mỗi buổi tối cô sẽ không về nhà ăn cơm,cũng tuyên bố gần đây công việc rất bận nhưng sẽ tận lực về nhà trước mười giờ tối.
“Tôi sẽ cố gắng nói rõ với mẹ phối hợp thời gian mỗi ngày đến nhà anh làm việc,anh không được công khai ra bên ngoài.Anh đã đồng ý với tôi nhất định phải giúp tôi giữ bí mật,bằng không mẹ tôi biết tôi len lén dành một thời gian thiết kế tác phẩm,mẹ tôi sẽ thất vọng hơn về tôi.” Cô nói thật nhỏ.
Thanh Phong Tuấn gật đầu đối với việc cô kiêng kị mẹ mình có chút không vui.Càng không thiện cảm với mẹ Diệp Vị Ương.
Xe như cũ dừng đầu ngõ lần trước,Thanh Phong Tuấn không có ý vào thăm hỏi mẹ Diệp Vị Ương,Diệp Vị Ương trong lòng hỗn loạn nên không mở miệng nói ra lời mời.
Vốn rất yên lặng tạm biệt,nếu như không tính Phong Tuấn nhân lúc chồm qua hôn lén cô một cái.
Không biết có phải Thanh Phong Tuấn một lần lại một lần giúp đỡ cô,thời điểm hắn ôm chầm lấy cô Diệp Vị Ương thế nhưng không đành lòng từ chối,sợ hắn khó chịu,sợ mảy may tổn thương khí chất cao quý bẩm sinh của hắn.
Nhưng cô vẫn không nhịn không được nhíu nhíu mày,sắc trời còn sớm,ban đêm vẫn chưa tối đen,trên mặt cô hiện ra lờ mờ đỏ ửng,đó là trăm phần trăm ngượng ngùng.
Cô không biết giữa cô và Thanh Phong Tuấn rốt cuộc là quan hệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-boi-tong-tai-khong-duoc-dung-me-ta/1222698/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.