Long Đằng Nghị gật đầu, nếu được như vậy thì càng tốt, miễn cho Tương nhi của hắn không thể đợi được ở Ma Huyễn Thành phải chạy ra ngoài chơi.
“Aii! Ngươi thất thần cái gì! Bọn họ cũng đã đi xa, đuổi theo họ đi!” Mỹ phu nhân đẩy Long Đằng Nghị, sau đó tự đi đến, Long Đằng Nghị lắc đầu, quả là nghĩ có tôn tử đến đến điên rồi.
Lam Dịch Dịch và Lam Thiên Tuyệt đi đến cửa hàng trang sức, Long Thiên Tuyệt tỉ mỉ nhìn vòng ngọc, đều không được như ý, những món đồ trang sức này được làm bằng chất ngọc rất kém, màu sắc của chúng cũng không được đều.
“Đây là tiệm trang sức cuối cùng rồi đó cha! Cha vẫn chưa chọn được hay sao?” Lam Dịch Dịch nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, nếu như cha vẫn chưa chọn được thì ca ca và mẫu thân sẽ không thể ăn được hoành thánh và bánh trôi.
“Dịch nhi, mấy thứ này đều không xứng đáng với mẫu thân của con, nếu bây giờ chúng ta ở trong Ma Huyễn Thành thì thật tốt, ở đó có rất nhiều kỳ trân dị bảo, chọn một ít tặng cho mẫu thân con, lúc ấy mẫu thân con nhất định sẽ rất vui vẻ.” Long Thiên Tuyệt nhìn mấy món trang sức trước mắt, không có một món nào có thể lọt vào mắt xanh của hắn.
“Cha, tặng mẫu thân không nhất thiết phải là đồ có giá trị liên thành, chỉ cần cha dụng tâm là được, hơn nữa mẫu thân cũng không thích mấy món trang sức kỳ trân dị bảo gì đó, người chỉ dùng những thứ mà mình thích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-bao-mau-than-than-y/1886168/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.