“Hề hề! Nhìn huynh kìa, như một hài tử vậy, đều đã là phụ thân của hai đứa trẻ rồi, còn nói chuyện buồn nôn như vậy, huynh ở trong xe ngựa thì cũng giống như bồi ta thôi.” Lam Tử Duyệt mỉm cười, bất quá cảm giác này có tư vị của yêu đương.
“Vậy, được thôi! Bổn tọa trở về xem Dịch Nhi trước, đợi khi Dịch Nhi tỉnh lại liền cùng nó đến bồi nàng.” Long Thiên Tuyệt cuối cùng cũng quyết định nghe lời, liền đứng dậy, sải bước hướng về phía xe ngựa.
Long Thiên Ngâm vừa giúp vừa mừng thầm trong lòng, bản lĩnh của Thành Nhi quả thật không thể nghi ngờ, họ sớm thôi sẽ trở thành người một nhà! Mẫu thân nếu mà biết được bà có một người tức phụ (con dâu) thông minh như vậy, còn có một cặp bảo bối thiên tài, nhất định sẽ bảy ngày bảy đêm không ngủ yên mất thôi.
Còn về phía Lam Tử Thiên, sau khi nhìn thấy nét mặt đau khổ của Nam Cung Thần Huân, trong lòng do dự hồi lâu, quyết định cùng hắn trò chuyện, Lam Tử Thiên cứ thế bước đến bên cạnh Nam Cung Thần Huân.
“Hoàng Thượng, cùng thảo dân nói chuyện chút đi!” Lam Tử Thiên cảm thấy, giờ đây Nam Cung Thần Huân cũng đã là Hoàng Thượng rồi, vẫn là hành quân thần chi lễ tốt hơn.
Nam Cung Thần Huân nhìn Lam Tử Thiên, nói: “Tử Thiên, ngươi vẫn nên gọi ta Thần Huân đi! Chúng ta từ nhỏ cùng nhau trưởng thành, nếu ngay cả ngươi cũng gọi ta là Hoàng Thượng, vậy ta thật sự là ngay cả bằng hữu cũng không có.”Nam Cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-bao-mau-than-than-y/1886154/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.