Chương trước
Chương sau
“Ồ! Bổn tôn lần này ra ngoài, sao chưa gì đã gặp phải phiền phức rồi?” Hưu Linh bay đến giữa Lam Tử Duyệt và hắc y mông diện nhân “Ngươi muốn có được bổn tôn?” Hưu Linh trực tiếp bay đến trước mặt hắc y mông diện nhân nói.

“Ngươi, ngươi đúng là có linh tính, biết nói chuyện?” Hắc y mông diện nhân kinh hỷ nói, chăm chú quan sát Hưu Linh, không tin được lầm bẩm không ngừng.

“Bổn tôn ở thế gian này ngàn vạn năm, hấp thụ linh khí đất trời, lại tu dưỡng trong Kim Liên Trì hơn trăm năm, có thể hữu hình hay vô hình, cũng có thể hiện nguyên hình, là thánh vật ngàn vạn năm hiếm có của thế gian, đương nhiên có thể nói chuyện rồi.”

“Vậy tốt quá rồi, Hưu Linh, ngươi đi theo một nữ nhân thì có ích gì, không bằng đi theo lão phu, đại triển hồng đồ không phải tốt hơn sao?” Hắc y mông diện nhân kinh hỷ nói, Hưu Linh này có linh tính, vậy là có tu vi, nếu có được nó,quả thật là trời cao chiếu cố.

“Haha……” Hưu Linh bật cười.

“Đi theo ngươi đại triển hồng đồ, ta thế nhưng không cảm nhận được, lệ khí trên người ngươi quá nặng, hơn nữa còn tích tụ ma khí, hoàn toàn không hợp với ta!” Hưu Linh nói xong, lại bay đến bên cạnh Lam Tử Duyệt.

“Ngươi….” Sau khi nghe Hưu Linh không nguyện ý đi theo hắn, hắc y mông diện nhân liền tức giận, cũng buông lỏng cảnh giác.

Long Thiên Tuyệt cảm thấy đây chính là thời cơ thích hợp, tựa một diều hâu giương cánh, từ trên đại thụ bay xuống.

Huyền lực cường đại đem hắc y mông diện nhân và Lam Dịch Dịch tách ra, trong nháy mắt ôm Lam Dịch Dịch vào lòng mình.

“A!” Hắc y mông diện nhân kinh hãi thất sắc, sao lại không phát giác được trên cây có người, nhìn khoảng không trong tay, có chút không tin, trên giang hồ lại có người tốc độ nhanh thế này?

“Dịch Nhi…..”

“Dịch Nhi….”

Trông thấy Lam Dịch Dịch được Long Thiên Tuyệt cứu, Lam Tử Duyệt và Lam Thành Thành đều vô cùng mừng rỡ, ánh mắt cảm kích không ngừng hướng về Long Thiên Tuyệt.

Ánh mắt mẫu tử hai người giao nhau, bắt đầu công kích hắc y mông diện nhân, Huyền Cơ Tử cũng bận rộn theo, ba người cùng nhau đối phó với hắc y mông diện nhân.

“Dực Dực, còn không qua đây trợ giúp, giết hắn cho ta.” Lam Tử Duyệt nhìn Song Dực Xà hét lớn, trở thành ngự thú của nàng, vậy chiến đấu là chuyện đương nhiên.

“Há! Đến đây!” Song Dực Xà giương cánh, thân hình cự đại cũng bay lên, công kích trực tiếp hắc y mông diện nhân.

Hắc y mông diện nhân quan sát xung quanh, cảm thấy không đúng, lúc bọn Lam Tử Duyệt công kích hắn, hăn không nghênh chiến, mà nhanh chóng bay mất, giữ được rừng xanh, không sợ không còn cùi đốt, thay vì bị thương, chi bằng ngày sau đòi lại.

“Hừ! Vô sỉ, cư nhiên bỏ chạy!” Lam Tử Duyệt tức giận giậm chân.

“Hừ! Cũng may hắn chạy nhanh, nếu không lão đầu ta hôm nay sẽ đạp dẹp hắn.” Huyền Cơ Tử phụ họa theo, nhưng kỳ lạ, bóng dáng người này thật quen thuộc! Lão gặp qua ở đâu rồi? Nhưng giọng nói thì chưa từng nghe qua, rốt cuộc là người nào? Huyền Cơ Tử chậm rãi suy tư.

“Mẫu thân, hắn sẽ không chết tâm đâu, sau này ắt có cơ hội giết chết hắn.” Sắc mặt Lam Thành Thành trầm xuống, nhìn đệ đệ trong vòng tay của Long Thiên Tuyệt, đêm nay uất ức cho đệ rồi.

“Ừm! cũng chỉ có thể như vậy, sau này nhất định phải cẩn thận hơn.”

“Dạ, mẫu thân, hài nhi hiểu rồi.” Cũng tại nó đêm nay quá sơ ý, cứ tưởng có Niên thúc thúc và Cữu cữu sẽ không có chuyện gì, đáng lẽ nó phải để Dịch Nhi vào trong Tiên giới không gian giới, nhưng Dịch Nhi bị bắt, vậy không biết Cữu cữu và Niên thúc thúc có xảy ra chuyện gì không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.