Chương trước
Chương sau
“Thành chủ, Nhị công tử, phía trước sạt lở. xe ngựa không qua được, người của triều đình đang tập hợp lực lượng di dời những bùn đất đó, xem ra hôm nay không đi được rồi.” Thịnh Đông đi dò thám trở về báo tin.

“Ừ! Đã biết! Đã biết! Thịnh Đông ngươi! dừng xe ngựa lại, chuẩn bị ăn đi!” Long Thiên Ngâm vẻ mặt buồn bực, chuyện quái quỷ gì thế này!

“Đại ca, huynh có muốn xuống xe ngựa hít thở không khí không? Trong xe ngựa quá nhàm chán, bên ngoài chỉ có 2, 3 chiếc xe ngựa, người không nhiều.” Long Thiên Ngâm ánh mắt vẫn hướng về người đại ca mắt cũng không nhấc lên nói, hắn thật sự khâm phụ tinh thần tu luyện của đại ca, hắn chẳng thể nào giống như đại ca tùy thời tùy khắc đều có thể bình thản tu luyện.

“Ư!” Long Thiên Tuyệt âm thanh trầm lắng, mới chầm chậm giương lên ánh mắt lạnh lùng.

“Đại ca …” Long Thiên Ngâm kêu lên 1 tiếng, nhìn đại ca hắn xong thì không còn vế sau nữa.

“Có gì cứ nói.”

“A A! Đại ca, Chúng ta cứ nhận Thành Nhi và Dịch Nhi đi! cái gọi là đăng bất lượng, yếu nhân bạt, thị bất minh, yếu nhân thuyết, đại ca huynh không thể chuyện gì cũng không nói không làm chứ! chỉ có đem sự tình làm rõ, hài nhi mới có thể là của huynh, Lam Mân Côi danh tiếng lẫy lừng trên giang hồ, cùng với Lam Mân Côi nhận nhau, vừa hay một nhà đoàn viên, còn không tốt sao?” Long Thiên Ngâm thực sự quá muốn chơi cùng 2 đứa cháu, trên đường ngoài nhàm chán ra vẫn là nhàm chán.

“Không được hồ nháo, thời điểm này vẫn chưa phải lúc, nếu như đệ cả gan đem chuyện này nói ra trước, bổn tọa tuyệt không tha cho đệ.” Long Thiên Tuyệt nghiêm túc cảnh cáo Long Thiên Ngâm, hắn không phải không muốn nhận hài tử của mình, hắn vẫn còn chút chuyện chưa làm sáng tỏ, tỷ như nói, thân phận mẫu thân của hài tử, nhưng thật tâm trong hắn vẫn hy vọng thân thế mẫu thân của hài tử là trong sạch.

“Đại ca, sông có hai ngạn, việc có hai mặt, chúng ta không thể …”

“Im miệng, bổn tọa nói không được chính là không được.” Long Thiên Tuyệt đương nhiên hiểu rõ đệ đệ hắn đang nghĩ gì? toan đứng dậy bước xuống xe ngựa, mặc kệ Long Thiên Tuyệt vẻ mặt thế nào.

Thịnh Đông nhìn thấy Long Thiên Tuyệt bước xuống, liền đem cho hắn một cái ghế đặt bên cạnh xe ngựa, Long Thiên Tuyệt nhìn nhìn,  xe ngựa của họ cũng là chiếc cuối cùng rồi, không biết Thành Nhi bọn họ sao còn chưa đến, trong lòng Long Thiên Tuyệt đột nhiên xuất hiện cảm giác bất an.

“Mẫu thân, mẫu thân, leo cao thêm tí nữa, leo cao thêm tí nữa thì chúng ta sẽ có mật ong để ăn rồi.” Lam Dịch Dịch đứng dưới gốc cây, vui sướng vẫy tay với mẫu thân của mình, lúc nó tỉnh dậy đột nhiên muốn tiểu tiện, tiện tiện xong, đột nhiên xuất hiện một chú ong mật bay trước mặt nó, theo kinh nghiệm tìm mật ong 2 năm nay của mình, lân cận nhất định có tổ ong, đây không, ngẩng đầu nhìn, tổ ong ở ngay trên đại thụ bên cạnh chỗ nó vừa tiểu tiện, mẫu thân nói, mật ong chính là đồ ngọt tự nhiên, nó nhanh chóng bay đi thông báo cho mẫu thân, mẫu thân rất cao hứng, sảng khoái leo lên đại thụ hái mật ong, mẫu thân nói, mật ong chính là thứ tốt đấy, hơn nữa mẫu thân thêm chút mật ong trên những thớ thịt rồi làm ra món thịt kho tàu, cao lệ thịt, huân thịt đó chính là thế giới mỹ vị, nghĩ đến là muốn chảy nhựa rồi.

“Mẫu thân, cẩn thận một chút.” So với vẻ mặt hứng khởi của Lam Dịch Dịch, sắc mặt của Lam Thành Thành tràn ngập lo lắng.

“Hài nhi yên tâm, mẫu thân ta hôm nay nhất định sẽ cho các con thưởng thức được mật ong”, Lam Tử Tuyệt từng bước từng bước cẩn thận tiếp cận tổ ong, trên tay cầm một bó cỏ khô, trên người đeo một giỏ tre, trong giỏ tre là một bình sứ, Lam Tử Duyệt chuyên dùng để hái mật ong
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.