Long Thiên Tuyệt cảnh cáo thí hồn ở trong lòng.
“Hà hà… Khặc! Long Thiên Tuyệt, ngươi có biết là ngươi đang tự đẩy mình vào đường chết không? Muốn phong ấn bổn tôn, ngươi phải hao phí rất nhiều ngự lực, ở trên đường đi đến cuộc so tài luyện đan, người muốn giết thành chủ Ma Huyễn thành ngươi chắc hẳn là rất nhiều, ngươi xác định mình có đủ năng lực để đối phó những tên muốn giết ngươi đó không? A? Ha ha!” Thí hồn tự tin cười như điên, gã nghĩ rằng Long Thiên Tuyệt sẽ không dám làm như vậy.
“Hừ! Ngươi cho là bổn tọa không dám sao? Ngươi đừng quên, Thượng Cổ Thần Thú Giao Kim Long Ngự Khí vô địch thiên hạ của bổn tọa, có nó ở đây, ngươi cảm thấy bổn tọa có thể sợ những tên nhãi nhép đó sao? Bây giờ, ngươi cút về hảo hảo đợi cho bổn tọa!” Long Thiên Tuyệt trong lòng nổi giận gầm lên một tiếng, gia tăng thêm ngự lực trong bàn tay, lúc hai tay buông xuống, ánh sáng màu nâu đỏ giữa mi tâm trên mặt Long Thiên Tuyệt từ từ biến mất.
“Không…, Long Thiên Tuyệt, ngươi chờ, bổn tôn sẽ còn trở lại, sẽ còn trở lại…, ” Âm thanh thí hồn kinh hoàng, rồi chậm rãi tiêu thất.
Long Thiên Tuyệt từ từ mở mắt, nhìn hai mẫu tử Lam Tử Duyệt bên ngoài xe ngựa.
“Ơ! Sao đột nhiên không còn đau nữa rồi?” Lam Tử Duyệt lầm bầm lầu bầu nói, còn vỗ một cái mình ngực.
“Hài nhi, mẫu thân đã ổn rồi, chúng ta đi thôi!” Trong lòng Lam Tử Duyệt có chút hoảng, hoa lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-bao-mau-than-than-y/1886050/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.