“Ngươi đúng là vô dụng, bất quá ngươi nói đúng, lão nương thấy ta và ngươi hữu duyên, ta ở đây sinh sống mấy chục năm, ngươi là người đầu tiên xông vào Phong Diệp Lâm và cũng được ta cứu, muốn ta cứu ngươi có thể, thế nhưng ngươi nhất định phải bái ta làm thầy.” Nữ tử tóc trắng nghĩ, có lẽ nàng cũng nên tìm một truyền nhân, bằng không thân y thuật của nàng sớm muộn gì cũng mang theo vào mộ,
“Bái ngươi làm thầy có ích lợi gì? Không phải là ai ta cũng bái, vì mình mạng sống,mà làm đồ đệ của người mà ta không biết rõ ràng, như thế ta sẽ chịu thiệt.” Lam Tử Duyệt không biết nữ tử trước mắt này như thế nào, là người tốt hay kẻ ăn thịt người, nhỡ bị người bán, nàng biết kêu ai?
“A! Không muốn? Ngươi có một thân thể phế vật, lão nương không để ý muốn thu nhận ngươi, thiên hạ muốn bái Độc Tam Nương ta làm sư phụ có thể dài đến ngàn dặm, lão nương ngoại lệ thu ngươi vì duyên, ngươi còn đòi chỗ tốt, nói cho ngươi biết, lão nương cả đời này y thuật chính là cái tốt nhất, lão nương là Tôn Cấp phẩm Luyện Đan Sư, luyện ra được đều là cấp dược thánh đan, tại Xa Xích quốc, không ai bằng, cộng thêm tuyệt thế y thuật và độc thuật, không phải người nào lão nương cũng đều thu làm đồ đệ, ngươi vậy như, vừa nhìn chính là không học được cái gì, lão nương còn không muốn dạy ngươi đây?”Vẻ Độc Tam Nương tràn đầy khí thế, nhìn.” Lam Tử Duyệt từ đầu đến chân, khá lắm nha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tai-bao-bao-mau-than-than-y/135218/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.