Ninh Bảo Chiêu tạm biệt Bạch Khả Hân để về lại phủ. Vừa về đã thấy có công công trong triều đưa chỉ sắc phòng quận chúa, lệnh bài, phủ đệ và một số vật dụng khác. Bạch Ngọc Âm vui mừng, cảm thấy rất tự hào về nữ nhi bảo bối. Ninh Dụ Tri cũng vậy, ông nắm tay con gái, hồi tưởng lại những ánh mắt nam nhân vây xung quanh thì thấy chạnh lòng, bản thân ông biết những ánh mắt đó là gì, cảm thấy nữ nhi cuối cùng sắp lớn, sắp phải gả cho người ta, ông khịt mũi, hốc mắt đỏ ửng, chỉ mong nữ nhi nửa đời sau lấy được tấm chồng như ý, an yên hạnh phúc.
Tối đến Bạch Ngọc Âm thì thầm vào tai Ninh Dụ Tri
- Phu quân, Chiêu Chiêu đã là mười bốn, hai năm sau là gả đi rồi, chúng ta phải tính đến tương lai của nó. Ông xem cảm thấy có nam nhân nào anh tuấn tài giỏi thì cân nhắc.
Ông ôm thê tử vào lòng, ngẩng mặt suy nghĩ
- Trong triều hiện giờ ngoài các hoàng tử ra có hai nam nhân trẻ tuổi tài giỏi nhất là Hàn Vũ Vương và thám hoa Doãn Đông Thần
Bạch Ngọc Âm vừa nghe danh Hàn Vũ Vương thì lắc đầu
- Hàn Vũ Vương thì không thể rồi, vậy còn Doãn Đông Thần thì sao ?
- Ta có mấy lần tiếp xúc qua, tài giỏi, khiêm nhường, ôn nhu nhã nhẵn, tướng mạo cũng coi là anh tuấn. Chuyện này phải coi tâm ý của thám hoa, nếu chúng ta cưỡng ép, người chịu thiệt chắc chắn là Chiêu Chiêu
Ninh Dụ Tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-tac-chi-hop/3727186/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.