" Chờ em! Tôi sẽ chờ em! ". Chỉ còn 5 phút là bước sang một ngày mới tươi sáng, cơn bão biển càng trỗi dậy dữ dội làm chiếc phi thuyền cứ quằn quại cực nhọc trên những con sóng hung ác. Gió vẫn thổi ù ù đến sởn cả gai óc, thế nhưng...trên trán người con trai nào đó lại lấm tấm mồ hôi bởi vì từng phút từng giây trôi qua như bóp chặt hơi thở của anh lúc này.
Thế mà...điều kì diệu đã xảy ra. Một chiếc ca nô từ phía xa trong đêm khuya mờ ảo đang lao về phía anh, rất nhanh, rất dứt khoát " Cuối cùng, em cũng đã đến...Tuệ Băng! ", nụ cười tỏa nắng của người con trai bỗng hiện lên giữa bóng tối mịt mù.
Nhưng niềm vui vẫn chưa được trọn vẹn, một chiếc phi thuyền lớn từ hướng khác cũng đang chạy về phía anh và chỉ trông nháy mắt, Thiên Tâm đã nhận ra chiếc phi thuyền đó là của ai...
- Cô thấy không, thằng con trai khốn đốn đó đang nhìn ta không một chút sợ hãi.
- Không ông chủ, tối quá cậu hai không thấy chúng ta đâu...
- Ta có thể cảm nhận được...ánh mắt khiêu khích của Thiên Tâm...bởi vì...ta là ba của nó!
Liễu Thanh vội nhìn về hướng đó, thuyền của cô cách thuyền của cậu hai khoảng 1000 mét, nhưng cô dường như thấy rõ cậu hai đứng sừng sững trên mũi thuyền trong đêm tối " Có lẽ cậu hai đã phát hiện thuyền của ông chủ nhưng tại sao không lái phi thuyền chạy đi, lại còn dám đối đầu với ba của mình. Lẽ nào...cô bé ấy không đến thì cậu hai cũng...không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-toa-sang/97512/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.