Tất cả đều đứng yên nhìn cái xác đang nằm bất động. Đã qua một đêm mà máu từ miệng vẫn còn chảy lênh láng xuống sàn. Mỗi người một cảm xúc, chỉ riêng người đàn ông đã ngoài năm mươi như đã từng trải qua biến cố của cuộc đời nên với gương mặt hết sức bình thường không một chút gợn cảm xúc cho người nhìn.
- An Đào!
Lê Như chen chúc từ trong đám người hầu, chạy thật nhanh tới ôm lấy cái xác vào người, miệng không ngừng kêu la.
- An Đào...tỉnh lại đi...cô không được chết...
Người đàn ông lúc này mới thay đổi nét mặt, cặp chân mày ông ta bắt đầu nhíu lại, ông cất giọng ra hiệu với quản gia của mình.
- Quản gia!
- Dạ tôi hiểu rồi ông chủ!
Hoắc Thiên Âu vô tình bước qua cái xác, ông ta tỏ vẻ khinh bỉ khi nhìn cái xác dưới chân mình và lặng lẽ bước đi về phòng vì ông biết kết quả này là do cô ta đã đắc tội với người con trai thiên tài của ông...Hoắc Thiên Song!
- Nhớ giải quyết sạch sẽ cho tôi!
- Dạ thưa cậu cả!
Thiên Dương nhăn mặt bước đi né tránh cái xác, buột miệng thốt ra một câu.
- Đúng là ngu xuẩn!
Thiên Tâm nhìn chăm chăm vào cái xác, trong đầu chợt xuất hiện một câu hỏi " sức mạnh đó...có thể tấn công từ bên trong cơ thể con người sao? ". Khi đi ngang qua dãy hành lang, mắt anh chợt dừng lại ở cánh cửa phòng màu đen thật lâu rồi lặng lẽ lướt đi qua nó.
- Cô không được chết...An Đào! Đừng bỏ tôi có được không, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-toa-sang/97507/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.