Edit: Cháo
Chủ nhật, Lâm Cảnh có hai bài viết đến hẹn deadline, vốn định ở lì trong nhà cả ngày.
Nhưng anh lại không nhịn được cứ nghĩ tới Nguyên Nhạc ở tầng dưới, anh sợ Nguyên Nhạc lại đang chờ mình mà không thấy.
Lâm Cảnh không phải là người dễ bị ảnh hưởng bởi cảm xúc của người khác.
Anh không có nhiều lòng trắc ẩn, quan điểm của anh là làm người ai cũng khổ, chẳng qua có người khổ nhiều, có người khổ ít mà thôi.
Anh có sự cảm thông, nhưng cũng có chừng mực, dẫu sao trước cửa nhà ai cũng có tuyết cần phải dọn, không thể lo bao đồng nhiều như vậy được.
Nhưng đến buổi chiều, anh vẫn phá lệ vì Nguyên Nhạc.
Anh quyết định xuống tầng đi chợ.
Lâm Cảnh không biết quá khứ từng trải đã khiến sự đồng cảm của anh tăng vọt, hay là do đôi mắt của Nguyên Nhạc quá mức trong sáng ngây thơ khiến anh không đành lòng.
Không ngoài dự đoán, Nguyên Nhạc đang ngồi sau cửa sắt chờ anh, vui mừng kêu lên như lần trước “Anh ơi”.
Trong lòng Lâm Cảnh nhói một cái: “Chào Nguyên Nhạc”.
“Chào anh ạ!” Nguyên Nhạc trả lời.
Lâm Cảnh nói: “Anh đi chợ mua đồ ăn đã nhé.”
Sau khi Lâm Cảnh xuống tầng, Trần Hà đi ra từ phòng bếp, liếc thấy Nguyên Nhạc đang ngồi trước cửa thì tức giận nói: “Cả ngày ngồi trước cửa làm cái gì, làm khỉ cho người ta xem à?”
Nguyên Đại Thành đi ra cửa hỏi Nguyên Nhạc: “Nguyên Nhạc, ban nãy cháu nói chuyện với ai thế?”
Nguyên Nhạc trả lời: “Anh trai ạ”.
“Là tiểu Lâm ở tầng trên sao?” Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-tang-duoi/154604/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.