Chương 617: Tỉnh lại rồi
Một đứa trẻ gầy bé trông cũng chỉ tầm bốn, năm tuổi, nó chỉ có một điểm khác với những đứa trẻ bình thường khác chính là màu sắc của làn da lại là màu xanh xám như hành thi vậy, có điều đứa trẻ trước mặt này lại không yên tĩnh như hành thi, trái lại trên cơ thể nó lại có một sức sống mãnh liệt.
Có lẽ đứa bé này đã bị phủ bụi quá lâu rồi, nó dụi mắt rồi mở to đôi mắt mang một chút ngây thơ nhìn về những người trước mặt, giọng nói vẫn còn chút non nớt: “Các người… là ai vậy?” “Đứa bé này chính là kho báu bí mật mà Tần Thủy phong ấn ở đây hả?”
Bắc Minh Vân không thể tin được mà nói, nhìn thế nào thì cũng thấy đây cũng chỉ là một đứa bé thôi mà, nó làm sao có thể là một quái vật sống hơn hai trăm năm rồi cơ chứ?
Bỗng nhiên đứa trẻ ấy như nhớ ra được gì đó, mắt sáng lên: “Các người là do Hoàng để thúc thúc phải đến đón ta đúng không?”
Hoàng đế thúc thúc? Tần Thủy Hoàng?
Bắc Minh Vân trở nên nhạy bén, dường như là nghĩ ra điều gì, tăng thêm dũng khí, xông về phía trước. “Bắc Minh cô nương, cẩn thận!”
Trần Vũ hét lên theo bản năng, Diệp Phùng lại chỉ nhẹ nhàng nhấc tay lên nói: “Đừng lo lắng, những lúc này phụ nữ có ưu thế hơn đàn ông chúng ta đó. “Anh bạn nhỏ, em tên là gì thế?” “Em tên Nho Nhỏ, chị à, chị xinh thật đó!”
Đứa trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-tai-xuat/2211830/chuong-617.html