Ánh nắng sớm luồn qua khe cửa,chiếu đến khuôn mặt hoàn mĩ của ai đó.Nó uể oải tỉnh dậy trong tình trạng mệt mỏi.Đưa tay che đi thứ ánh sáng chói chang đó.Nó nhanh chân đi vào nhà vệ sinh làm VSCN.
5' sau,nó bước ra trong bộ đồng phục quen thuộc.Nó đi đến,ngồi bên bàn,soạn sách vở để đến lớp.
Bụp...
Đột nhiên,một chiếc hộp màu đỏ nào đó rơi ra từ trong hcoj bàn.Nó mơ hồ mở chiếc hộp ra.Bên trong là một viên đạn cho hàng chữ R.I.P.Nó cất chiếc hộp vào trong học bàn rồi khóa lại.
Nó cũng không biết,chiếc đạn đó có từ bao giờ nữa.Từ lúc nó biết nhận thức được thì chiếc đnạ đã luôn luôn có ở bên người rồi.Lâu lâu,nó cũng rất thắc mắc là tại sao chiếc đnạ đó lại nằm trong tay mình.Còn hàng chữ kia nữa.Có ý nghĩa gì nhỉ???
Thắc mắc nhưng không tìm được lời giải đáp.Vì vậy,nó cũng quen dần với chiếc đnạ đó.Nó đem cất chiếc đạn đi y như báu vật.
Vơ lấy chiếc cặp,nó nhanh chân đi xuống nhà.Đúng lúc gặp hắn ở phòng khách.Nó đi đến bên cạnh hắn.
- Hôm nay anh có việc.Anh không đi học đâu.Em đi một mình nhé.Anh đã nhờ Bảo Duy đưa em đi rồi đấy.- Hắn cười nhẹ rồi nói.Sau đó hôn lên trán nó rồi rời đi mà không để nó nói gì.
Nó ngơ ngác nhìn bóng dáng hắn khuất dần.Bảo Duy đi ra,vừa thấy nó liền kéo nó lên xe rồi chạy đến học viện.
Vẫn như mọi ngày,nó cùng Nhi,Trân và Trúc cùng nhau đi vào lớp và bắt đầu học.Bọn nó cảm thấy rất kì lạ.Tại sao bọn hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-se-thay-anh-ben-em/2199477/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.