“Chúa a, cảm tạ Người ban cho con lương thực dồi dào, tuy con và Người không quen biết nhau, nhưng con xin cảm tạ! Amen!”
Đêm nay, bão tăng cường độ, mưa rền sấm chớp quét qua thị thành, trên đường không một bóng người, chỉ có tiếng gió rít gào luồn qua phố
Đang lúc cậu ở trong phòng, ngồi trên giường, cố gắng cởi quần áo Duy Minh sau khi cầu nguyện, đèn trên trần tối một chút, sau đó ‘phụt’ một tiếng, mọi nguồn sáng đều tiêu thất, bóng đêm bao phủ, làm cậu không nhìn rõ bàn tay mình
– “Cúp điện?”. Cậu ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn khắp nơi, lại chạy ra ban công, phát giác cả khu phố đều được phủ sơn đen, điện bị ngắt
Cậu ghét nhất cảm giác mờ mịt không chút ánh sáng này, có gió có mưa lại không điện, làm cậu mau chóng cảm giác không thở được
Cậu nghĩ, chắc chắn ông trời đang trêu ngươi cậu, nên mới nhẫn tâm cắt điện, mang đi mọi nguồn sáng vào lúc này
Vào phòng nhìn Duy Minh ngủ say như chết, quần áo Duy Minh mặc trên người cậu mới cởi được phân nửa, vốn cậu nên hưng trí lăn qua lăn lại trên giường cùng Duy Minh, nhưng bây giờ tâm trí cậu lại lâm vào bất an
– “Duy Minh, tỉnh tỉnh….. Anh tỉnh tỉnh……”. Cậu lắc lắc Duy Minh, nhưng Duy Minh không có phản ứng, vì vừa rồi hắn bị chuốc rất nhiều rượu, bây giờ a, đã bất tỉnh nhân sự
Cậu cũng không có tâm tình tiếp tục, đến phòng khách tìm một cuốn sách, cố gắng quạt quạt thổi gió lên mặt mình. Nhiều không khí tiến vào mũi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-o-noi-dau/131445/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.