"Cộc cộc cộc" lúc hai người nói chuyện thì cửa bị gõ.
Hoàng Dao Tư đứng dậy, xuyên qua mắt mèo nhìn ra ngoài, bởi vì sợ Vương Hưng Trung sẽ tìm tới nên Hoàng Dao Tư rất cẩn thận, không quản là ai tới gõ cửa cũng phải nhìn mắt mèo trước.
Bởi vì cho dù là ai cũng không có cách nào cam đoan Vương Hưng Trung cùng đường mạt lộ sẽ làm ra chuyện đáng sợ gì.
Mà lúc này, Hoàng Dao Tư cũng cảm thấy thật may mắn khi đã nhìn mắt mèo, người đội mũ đeo khẩu trang kín mít ở bên ngoài không phải Vương Hưng Trung thì còn là ai? Trong lòng Hoàng Dao Tư có chút giật thót, vội vàng khóa trái cửa lại. Phòng của cô nằm ở lầu ba, vì thế không cần lo lắng Vương Hưng Trung sẽ từ bên ngoài bò vào.
Vương Hưng Trung nghe thấy tiếng khóa cửa liền hiểu là nhóm Hoàng Dao Tư đã phát hiện ra hắn, hắn cũng không che che giấu giấu nữa, trực tiếp đạp cửa: "Mở cửa mau lên, tao biết bọn mày ở bên trong! Lúc trước lúc hại tao gan to lắm mà, bây giờ biết sợ rồi sao? Khốn nạn, hai con khốn nạn, mau mở cửa ra cho tao!"
Cửa bị dộng đùng đùng, Hoàng Dao Tư lại càng hoảng sợ hơn, Trịnh Tư Duyệt bất an, hốt hoảng hỏi: "Có phải là hắn tìm tới rồi không? Có phải là hắn không?"
Hoàng Dao Tư nắm lấy tay Trịnh Tư Duyệt, cố ép chính mình phải tỉnh táo lại: "Đừng sợ, đừng sợ, có mình ở đây! Khóa cửa lại rồi, rất chắc chắn, hắn không vào được."
Lúc này Hoàng Dao Tư tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-khong-xem-boi/4380161/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.