Lục Tu Giác vươn tay lật hồ sơ trong lòng Mao Cửu: "Ngoại trừ vụ án mất tích này, những vụ khác thì sao?" 
Mao Cửu túm lấy cái tay lộn xộn của Lục Tu Giác, cậu lật đến vụ án mà mình thấy kỳ lạ rồi chỉ cho hắn xem: "Vụ này, một cặp nam nữ, chết trong nhà. Vụ án này xảy ra vào sáu, bảy năm trước, đều bị siết cổ chết. Cũng là phanh thây, nhưng sau khi phanh thây xong, phần thi thể đều được đặt hoàn chỉnh trong tủ lạnh. Nhưng dựa theo báo cáo nghiệm thi và cuốn lịch thai sản trong phòng ngủ có thể biết được người phụ nữ này đã có thai bốn tháng, nhưng tử cung và thai nhi đều biến mất." 
Lục Tu Giác suy tư: "Một cái thai nhi bốn tháng... Trước mắt hai người này cũng giống như thi thể nữ bị hành hạ đến chết kia. Nhưng cách chết thì khác." 
Thi thể nữ lúc nãy là bị hành hạ đến chết, tử cung và nhau thai đều vẫn còn. Nhưng vụ án này thì tử cung và thai nhi đều bị lấy đi. 
Mao Cửu nói: "Cũng chưa chắc là không liên quan, thật ra đôi nam nữ này cũng bị hành hạ đến chết." 
Mao Cửu chỉ vào bức ảnh những phần thi thể bị chặt ra được ghép lại hoàn chỉnh, thoạt nhìn rất đáng sợ. 
Nhưng hai người đều thấy quen rồi nên vẫn thản nhiên nhìn. 
Bên cạnh ảnh có báo cáo nghiệm thi, ánh mắt Lục Tu Giác dời sang đó: "Nhìn đám thịt vụn, xương chặt không đều so với phần bị chặt đều tăm tắp sau này có thể đoán được người chết có thể là bị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-khong-xem-boi/1810806/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.