Cố Lâm Tĩnh chưa bao giờ có cảm giác như vậy, y rõ ràng chỉ vừa quen biết Phượng Tiêu, nhưng ánh mắt y không tự chủ được đuổi theo bóng dáng Phượng Tiêu, muốn tiếp xúc gần hơn với hắn.
Y muốn giữ Phượng Tiêu ở bên cạnh, một tấc cũng không rời, muốn nhìn có thể nhìn thấy bất cứ lúc nào, y muốn giữ ánh sáng chói mắt này trong lòng bàn tay, để ánh sáng này chỉ thuộc về mình.
Biết rõ không nên, nhưng Cố Lâm Tĩnh lại không khống chế nổi bản thân nghĩ như vậy. Trước kia y cảm thấy trên đời này điều không đáng tin nhất đó là vừa thấy đã yêu, nhưng từ lần đầu tiên y nhìn thấy Phượng Tiêu, dòng máu lạnh chảy trong xương cốt y đã sôi trào lên.
Cố Lâm Tĩnh biết trong lòng mình điên cuồng, khi Phượng Tiêu đi từng bước một về phía mình, y cũng hơi nhắm mắt che đậy biểu hiện bên trong, biểu cảm trở nên giống như ngày thường.
Cố Lâm Tĩnh bất kể là tướng mạo hay khí chất đều vô cùng bắt mắt trong đám người, Phượng Tiêu liếc nhìn y sau đó đi tới. Hắn cảm thấy ánh mắt Cố Lâm Tĩnh nhìn mình hơi lạ, bên trong thay đổi bất ngờ, giống như đang nổi lên gì đó, có điều hắn cũng không nghĩ quá nhiều.
Đi đến trước mặt Cố Lâm Tĩnh, Phượng Tiêu nói: “Đợi lâu lắm không?”
“Không, trên đường bị trì hoãn một lúc, tôi cũng vừa đến.” Cố Lâm Tĩnh hé miệng mỉm cười nói.
Phượng Tiêu “À” một tiếng.
Bởi vì hắn không mang vali hành lý, hai người khá thanh thản rời đi.
Cố Lâm Tĩnh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-khong-lam-huyen-hoc/153715/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.