Con người một khi sụp đổ, sẽ rối loạn thần kinh, lần nữa chất vấn người khác đang lừa họ, nhìn ai cũng giống như đang nhìn lừa đảo.
Bây giờ Cố Quân Dịch là tình hình đó, cậu lắc đầu, trên mặt mang vẻ tức giận sau khi bị lừa, miệng không ngừng lẩm bẩm: “Các người đều lừa tôi, các người hợp lại lừa tôi.”
Sau đó cậu nhìn Cố Nhiên và Vinh Trân, chất vấn: “Có phải hai người dùng tiền bảo họ diễn kịch cho con không? Đúng không?” Cậu càng nói càng cảm thấy mình nói rất đúng, Cố Nhiên và Vinh Trân có thể tìm người thôi miên cậu khi cậu hôn mê thần chí không rõ, bây giờ mời mấy người diễn kịch trước mặt cậu còn không phải chuyện dễ như trở bàn tay?
Bọn họ chướng mắt mình và Liễu Khiếu Thiên, muốn nghĩ cách tìm cách chia rẽ ngăn cản hai người ở bên nhau.
Ngày thường Cố Nhiên là người có tính gia trưởng, thích được người khác tâng bốc khen ngợi, lại thêm thân phận của ông ta, chưa từng bị người làm cho sượng mặt như thế ngay trước mặt.
Bây giờ ông ta chỉ cảm thấy mất hết mặt mũi thể diện trước mặt ông nội Cố và Đạo Thanh đại sư, nếu không phải ông chỉ có một đứa con trai là Cố Quân Dịch, khi Cố Quân Dịch phát bệnh, ông đã đưa người vào bệnh viện tâm thần khám đầu óc rồi.
Nhìn thấy Cố Quân Dịch không hề có ý hối cải, còn ở đây rống to không lý do chỉ trích họ, Cố Nhiên tiến lên một bước, suy nghĩ đầu tiên là giơ tay lên định cho Cố Quân Dịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-khong-lam-huyen-hoc/153706/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.