Hai ông lão kia là do hắn ta trả một cái giá rất lớn mới mời đến được, họ không chỉ là võ giả mà còn là Minh Kình trung kỳ! Thậm chí một quyền có thể đánh chết một con trâu, có họ thì dù Lưu Minh là yêu ma quỷ quái gì cũng phải chết ở trong này.
Hai ông lão gật đầu, lắc mình một cái đã xuất hiện ở đằng trước và đằng sau Lưu Minh rồi nhìn chòng chọc vào anh.
"Ồ khá đó, có chút này nọ đấy chứ".
Lưu Minh liếc hai ông lão, gật đầu nhàn nhạt nói.
"Cẩn thận nhé!"
Ông lão đằng sau nhắc nhở rồi giẫm một cái đã xuất hiện sau lưng Lưu Minh, giơ quyền đấm thẳng vào ót anh.
Lúc này, ông lão đằng trước cũng đột nhiên gây khó dễ, nhanh như chớp xuất hiện bên cạnh Lưu Minh, tay trái trực tiếp đấm thẳng vào ngực anh.
Thoáng chốc, cả thế giới như im lặng.
"Ha ha, chẳng qua chỉ là biết chút công phu mèo quào thôi, ở trước mặt võ giả Minh Kình còn chẳng phải cũng sẽ chết?"
Triệu Bân thấy vậy hài lòng nở nụ cười.
"Đây là hậu quả của việc chống lại tao!"
Trịnh Dương Vĩ cũng hết sức đắc ý, không chút kiêng nể cười to.
Tuy Lý Đình Đình ngồi trên sofa bị nhét khăn lông vào miệng, nhưng vẫn lộ ra vẻ mặt lo lắng kêu lên ô ô.
Anh Hạo cũng hơi lo lắng, nhưng nhìn thấy bốn cô nàng xinh đẹp đằng sau Lưu Minh không có hành động gì lại yên tâm hơn rất nhiều.
Bốn người đó đều là người hầu của đại ca, nếu có nguy hiểm thì chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-ha-son/660224/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.