“Ồ, tôi bây giờ cũng không biết mình đang ở đâu, lát nữa tôi gửi định vị qua wechat cho cô, tôi sẽ ở đây chờ cô tới”, Lưu Minh nói.
“Nương nương cố lên, tớ tin lần này cậu nhất định xử đẹp được tên đó”.
Lí Văn Giao còn làm động tác động viên.
“Dao Dao, cậu nói xem tớ ăn mặc thế này có phải không phù hợp không?”
Trong lòng Mạc Liên Y có chút rối bời, lúng túng sửa sang lại quần áo, đầu tóc.
“Yên tâm đi, chiếc váy cậu mặc trông nữ tính mà, có điều cậu phải tự nhắc nhở chính mình dịu dàng hơn chút, tranh thủ một tay túm gọn anh ấy”.
Lí Văn Giao cười nói.
Sau khi Lưu Minh gửi định vị cho Mạc Liên Y xong liền an tọa bên đường, chán nản ngồi nghịch điện thoại.
Trang cá nhân hôm nay rất yên tĩnh, không biết đàn gia súc kia đang làm cái gì, liếc mắt nhìn một vòng newfeed, ngoại trừ thấy nữ cảnh sát nhắn một câu bình luận vô cùng đắc ý ra thì không còn gì khiến Lưu Minh phải quan tâm nữa.
Anh bất đắc dĩ tắt điện thoại đi, châm một điếu thuốc.
Lúc này, một chiếc BMW mui trần chậm rãi lái đến bên cạnh Lưu Minh rồi dừng lại, ánh sáng mạnh xuyên thẳng vào mắt anh.
“Đây không phải Lưu Minh à, sao lại ngồi một mình ở đây vậy?”
Lúc này một giọng nói u ám vang lên, Lý Tư Kỳ ngồi ở vị trí ghế lái, vẻ mặt vênh váo nhìn Lưu Minh.
“Có phải là không chờ được bus, cần tôi đưa về nhà không?”
Lưu Minh lắc đầu, liếc mắt nhìn người bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-ha-son/660183/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.