Vừa dứt lời, Thạch Thái Nhiên đang đứng bên giường nhìn chằm chằm động tác của bố mẹ mình, bỗng kêu lên: “Cử động rồi, cử động rồi, ngón tay của bố tôi cử động!”
“Đó rất có thể là phản ứng bình thường của các khớp xương và dây thần kinh!”
Lâm Thu Vũ nhìn hai người già rồi nói, nhưng ngay sau đó cô ta kinh ngạc phát hiện hai người lại mở mắt.
“Việc này, việc này sao có thể!”
Lâm Thu Vũ hoàn toàn không tin vào cảnh tượng trước mắt, không khỏi liếc nhìn Lưu Minh, lẽ nào anh chàng này là thần tiên sao?
“Thần, đúng là Thần!”
Hai người già đã hôn mê một năm nay, Lưu Minh chỉ khẽ gọi liền tỉnh lại, nói ra ngoài e rằng sẽ chẳng có ai tin.
“Xuân Hoa, lần này có phải cô nên thực hiện lời hứa của mình rồi không!”
Lưu Minh đứng dậy, cười xấu xa nhìn Lâm Thu Vũ.
Lâm Thu Vũ có nằm mơ cũng không ngờ hai người thực vật đã hôn mê một năm lại được Lưu Minh dễ dàng cứu sống như vậy.
Mà vừa rồi cô ta còn tự cho mình là thông minh, cho phát sóng trực tiếp việc này.
Đúng là tự bê đá đập chân mình, nếu lấy người này, đời này của mình chẳng phải bị hủy hoại rồi sao?
Nếu không lấy, e rằng sau này sẽ trở thành người nổi tiếng trên mạng.
“Vừa rồi chỉ đùa thôi, mọi người đừng cho là thật!”
Lưu Minh quay đầu lại cười, nói với mọi người, hiển nhiên không coi trọng chuyện cá cược vừa rồi.
Lâm Thu Vũ nhìn Lưu Minh được đám người sùng bái vây quanh, trong lòng phức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-ha-son/660169/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.