“Haizz, làm người ở rể khổ thật. Người anh em, anh không biết đâu, tổng giám đốc của các anh là một người tính tình lạnh nhạt, tối nào cũng không để tôi lên giường đã đành, tôi liếc người phụ nữ nào ở bên ngoài là cô ấy lại không vui. Từ tối hôm qua đến giờ cứ giận tôi, chuyện hôm nay đơn thuần là cô ấy muốn trả thù tôi thôi”.
“Người anh em, tôi biết các anh làm việc vất vả, tôi cũng không làm khó các anh nữa, tôi đi đây”.
Nói xong, Lưu Minh để lại cho mấy người bảo vệ một bóng lưng thất thểu, sau đó rời khỏi tòa cao ốc.
Hừ, con nhóc Mạc Liên Y kia dám làm mình bẽ mặt, cô ta cho rằng minh dễ ức hiếp thế sao?
Vừa rời khỏi tập đoàn Thiên Nam, Lưu Minh đã nhận được điện thoại của dì.
Không thể không nói dì của Lưu Minh là một người hành động nhanh chóng, hôm qua lúc ăn cơm vừa mới nói sẽ giới thiệu bạn gái cho anh, hôm nay đã bảo anh đi xem mắt.
Lưu Minh đương nhiên không muốn đi xem mắt, nhưng ngại mặt mũi của dì lại không thể không đi.
Địa điểm xem mắt là một quán trà tên là Thính Vũ Hiên ở bên bờ Hồ Nam. Quán trà này vô cùng nổi tiếng ở Đường Hải, cả quán trà đều được dựng bằng gỗ khiến người ta có cảm giác quay về thời cổ đại, ngồi trong quán trà có thể nhìn thấy toàn bộ Hồ Nam.
Đương nhiên trà ở đây cũng không rẻ, có thể ngồi đây uống trà đều là người có thân phận.
“Thục Phân, uống trà nào, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-ha-son/660149/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.