Lưu Minh cười ha hả nói: “Đẹp đến kỳ quái ấy, có thể làm vợ tôi thì tốt rồi”.
“Đi chết đi”, Hạ Chi quát: “Miệng chó không phun ra được ngà voi”.
“Nếu miệng chó có thể phun ra được ngà voi thì tôi đã không cần xuống núi, cứ thế nuôi một con chó là tốt rồi”.
“Tiểu thần côn kia, anh không thể nghiêm túc chút hả, không phải nói xem tướng sao?”, Hạ Chi nhíu mày, tức giận nói.
“Cô này, nếu tôi xem không nhầm thì chúng ta cũng coi như một nửa đồng nghiệp”, Lưu Minh như thể nhìn ra gì đó mà nói.
“Anh…anh không nhầm đó chứ, tôi với anh hơn nửa là đồng nghiệp sao?”, Hạ Chi bĩu môi, trong lòng tràn đầy bất mãn nói, tiểu thần côn bảo cô với anh hơn nửa là đồng hành, nhưng bản thân cô không phải kẻ lừa đảo đâu nha.
“Cô là sinh viên y khoa, về sau nhất định muốn làm bác sĩ. Mà tôi cũng xem như một nửa bác sĩ, vậy chúng ta không phải một nửa đồng nghiệp thì là gì?”
Lưu Minh cười cười nói.
“Sao anh biết tôi học y?”, Hạ Chi có chút giật mình hỏi lại, cô quả thật là sinh viên khoa y, hiện tại đang học năm 3.
“Tôi không chỉ biết cô học y, tôi còn biết cô là con gái một trong nhà, nhìn tướng mạo của cô hẳn là sống trong gia đình giàu có, bố mẹ đều làm cán bộ”, Lưu Minh cười cười nói.
Trong lòng Hạ Chi cũng rung động, người này vì sao cái gì cũng biết như vậy? Chẳng lẽ anh điều tra bối cảnh gia đình mình, nhưng ngẫm lại điều này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-ha-son/257956/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.