Trần Hi cảm thấy ánh mắt Lục Chinh nhìn mình cứ kỳ kỳ.
Nhưng mà cô vẫn rất có lòng tin với anh.
Bọn họ cùng đi về biệt thự Lục gia, Lục Cảnh nhiệt tình hoan nghênh Trần Hi tới, thuận tiện nói luôn chuyện Michelle được trả lại 50 vạn.
Trần Hi ngẫm nghĩ, nói với Lục Cảnh: “Thật ra anh không phải lo cho em đâu. Vị đại sư kia chắc còn hận bạn trai cũ của Michelle hơn. Em cảm thấy hắn ta có lẽ sắp toi rồi.”
Mình thì bị thương nặng, quỷ nuôi trong tay đều bị phản phệ, đấy là còn chưa tính tới chuyện ép đại sư kia nhả ra 50 vạn, cái này mà còn nhịn được thì còn gọi là đại sư đi đường ngang ngõ tắt chắc? Trần Hi cảm thấy đại sư kia không dám lấy cô ra để trút giận, vậy thì chỉ còn tên khốn kia thôi.
Cô ngáp nhẹ một cái, không để trong lòng, nói lời chúc ngủ ngon với hai anh em họ Lục, còn mình thì ngựa quen đường cũ đi tới cửa phòng công chúa kia.
Lục Cảnh bị cái sự quen cửa quen nẻo này làm cho sợ ngây người.
“Anh, em ấy tự giác phết nhỉ.”
“Đây là nhà em ấy, sao em ấy lại không tự giác?” Lục Chinh lạnh lùng hỏi.
Lục Cảnh ngớ người, cảm thấy câu này đúng đậm chất gây hoang mang, đang tính ngoạc mồm ra hỏi đã thấy Lục Chinh đi mất rồi.
“Bệnh thần kinh. Người nào cũng vậy.” Thần tượng phát ra lời lên án từ tận sâu linh hồn rồi cũng xoay người đi ngủ.
Trần Hi ở trong phòng ngủ công chúa này thực sự thoải mái, hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-giam-gia-khong/1177577/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.