“Sao lại vui vẻ như vậy?” Lục Chinh cảm thấy tâm tình cô gái nhỏ này còn phức tạp hơn cả việc đàm phán kinh doanh.
Lục tổng có thể nhìn rõ suy nghĩ của từng đối thủ trong quá trình đàm phán.
Nhưng tại sao tới Trần Hi lại khó hiểu đến vậy?
Anh đã nói gì nhỉ?
Chẳng lẽ chuyển tới ở nhà anh lại khiến Trần Hi vui đến thế?
Lục Chinh hơi nhướn mày, cảm thấy cô bé này vẫn có mắt nhìn đấy.
Khóe miệng anh cũng cong cong theo, tâm trạng không tệ, cầm lấy ly trà sữa trên bàn.
“Lục Chinh, thật ra em có một việc. Trước kia không biết nên mở lời với anh như thế nào, nhưng anh đã đối xử với em tốt như vậy, nên em muốn hỏi anh một câu…”
Giọng nói e dè sợ sệt của cô bé truyền tới, mềm mại rụt rè, còn mang theo thấp thỏm bất an, Lục Chinh siết chặt ly trà sữa trong tay một lúc, ngẩng đầu nhìn cô bé trước mặt, nghe cô nói có phần ngại ngùng, còn thấy ánh mắt lo lắng không yên của cô, không hiểu sao lại nghĩ tới…hình như từng có người nào đó nói lời tỏ tình với anh.
Anh siết ly trà sữa trong tay thật chặt, dần ngừng thở.
Chẳng lẽ là Trần Hi bị anh làm cho cảm động nên mới nói lời tỏ tình?
Cũng phải, cô bé này hiếm khi gặp được tình người ấm áp, bị anh làm cho cảm động cũng không có gì lạ.
Nhưng mà cô bé này có phải hơi trẻ quá so với mình không?
Huống hồ, cảm xúc của anh đối với cô…
“Anh có thể đi họp phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-giam-gia-khong/1177575/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.