trên đường về, Trần Hi và Lục Chinh cùng nhau chia sẻ đồ ăn vặt
Do Lục tổng hào phóng, xé rất nhiều đồ ăn vặt nên ăn không hết.
“Để đó đi.” Lục Chinh bảo Trần Hi đang bối rối không biết để món nào mình không thích lại... à, Trần Hi không có món nào là không thích. cô chỉ để một ít bánh quy mà mình thấy không ngon miệng lắm ở trên xe, rồi xách một cái túi lớn về nhà.
anh thấy Trần Hi xuống xe, ngẩng đầu nhìn thoáng qua tòa nhà 33 tối đen không chút ánh sáng, nhíu mày rồi từ tốn nói: “Em chưa từng mời anh lên nhà em.” Trong ánh mắt lạnh băng của Lục Chinh thêm vài phần trách móc, Trần Hi ngẩn người, nghĩ tới chuyện Lục Chinh từng mời mình tới biệt thự, hơi đắn đo dò hỏi: “anh muốn lên lầu ngồi không?”
“Nếu em đã mong mỏi như vậy, anh đành lên ngồi vậy.” Lục Chinh mặt không đổi sắc nói.
Trần Hi mím môi, khẽ gật đầu.
cô đợi Lục Chinh khóa kỹ xe, sau đó mới dẫn Lục Chinh vào tòa nhà.
Tòa nhà này trông giống một ngôi nhà cổ xây cách đây nhiều năm, cầu thang rất hẹp, hơi dốc, không chỉ vậy, hành lang tối om, toát ra mùi vị cổ quái của những căn nhà cổ.
Lục Chinh đang mặc một bộ vest vô cùng đắt tiền, nhưng chẳng thèm để ý, mặt mày lạnh nhạt, cứ như bình thường mà đi theo Trần Hi. Khi đi qua mấy lầu kia, xuyên qua ánh sáng le lói mà đèn điện thoại Trần Hi chiếu ra, anh cẩn thận nhìn mấy cánh cửa sắt lạnh lẽo đang đóng chặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-giam-gia-khong/1177555/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.