Ba ngày là một khoảng thời gian có thể rất dài, nhưng cũng có thể rất ngắn.
Có lẽ trong trí nhớ của tôi khoảng thời gian ba ngày này dài tựa như ba năm.
Cuối cùng cũng đến ngày tôi phải nộp bản điều tra báo cáo của mình. Vô cùng khách quan. Rất đúng trọng tâm. Tôi kể lại mọi vấn đề trong cuộc sống của Dịch Khiếu khi ở cùng bạn bè, cũng cẩn thận phân tích nguyên nhân gây ra mọi chuyện này ——- chính là ——- nguyên nhân từ phía tôi.
Cuối bản báo cáo, tôi viết ý kiến của riêng mình về việc này.
“Đồng ý để sinh viên Nhiễm Dịch Khiếu rời khỏi ký túc xá.”
Đồng ý để sinh viên Nhiễm Dịch Khiếu rời khỏi ký túc xá.
Đồng ý để sinh viên Nhiễm Dịch Khiếu rời khỏi ký túc xá.
Đồng ý để sinh viên Nhiễm Dịch Khiếu rời khỏi ký túc xá.
Đồng ý……
Lý chủ nhiệm thở dài.
“Thật sự quyết định như vậy?”
“Vâng.”
“Vì ——– cái gọi là ———- quyền lợi ——– của đại ——— đa ——– số ——-“
Trên mặt tôi nhất định là một biểu tình lạnh lùng, khiến Lý chủ nhiệm cũng không vì những lời này của tôi là tức giận.
Lý chủ nhiệm cúi đầu, lại thực cẩn thận nhìn bản báo cáo của tôi một lần nữa, ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ lên mặt bàn, biểu hiện rằng thực ra bà cũng đang rất khó xử. Tôi không nói thêm lời nào nữa.
Tôi chỉ là không muốn nói gì hết.
Tôi ngơ ngác nhìn bức tường đằng sau chủ nhiệm, cho dù trên ấy chẳng có gì hết.
“Quyết định như thế này cũng khiến tôi vô cùng khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-dich-mim-cuoi/80830/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.