Hôm nay là tròn một tuần cô bị đưa đếnđây...Lại một buổi sáng buồn chán...Cô lười biếng nằm trên ghế sô pha,còn anh thì đã ra ngoài từ tối qua và có lẽ đến đêm muộn mới trở về.Trong cặp cô còn một vài cuốn truyện đọc dang dở nhưng lúc này đây, côchẳng muốn làm gì cả, chỉ cảm thấy cả người mỏi mệt...
Những bảnnhạc chát chúa không ngừng vang lên , va đập vào cánh cửa phòng, và dùđây có là một căn phòng cách âm khá tốt, thế nhưng những âm thanh hỗntạp sau nó vẫn bị lọt vào bên trong, từ khi đến đây đến giờ, cô hoàntoàn không có một chút khái niệm về thời gian, ở đây không có đồng hồ,cô không mang đồng hồ còn điện thoại thì để quên ở trường, nhưng có thểđoán được chung chung giờ đang là sáng hay tối, nơi này vào buổi sángkhá yên tĩnh, gần như trái ngược hẳn với buổi đêm, cô không biết bắt đầu từ lúc mấy giờ, chỉ biết rằng khi đêm xuống, tiếng nhạc mở lớn sẽ chợtvút cao trong không gian, và cứ thế vang vọng suốt, mãi cho đến khi đêmđã khuya, khuya lắm, tưởng chừng như chỉ một lúc sau là trời sẽsáng...Tối nay cũng vậy...
Nhắm nhẹ đôi mắt, thức ăn và đồ uốnganh đã để sẵn trong phòng, nhưng cô thấy cổ họng mình đắng nghét và đầuóc nặng trình trịch, khó chịu, thực sự rất khó chịu...
Đến khi cô tỉnh dậy thì tiếng nhạc vẫn vọng trong không gian, vẫn không thấy anhđâu, cảm giác khó chịu thì đang tăng dần lên chứ hoàn toàn không có dấuhiệu giảm xuống, với tay lấy bình nước trên bàn, phải khó khăn lắm cômới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-cua-gio/93079/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.