Trên đời này sự vật gì đều có kỳ hạn sử dụng, qua kỳ hạn, cho dù là thứ sang quý đến đâu cũng trở thành không đáng một đồng, ví dụ như – minh tinh đã hết thời.
Đã qua nửa đêm, Thẩm Kiện khởi động xe thể thao màu đỏ như lửa, chạy như bay ở trên đường, xe thể thao rất có phong cách, là người phụ nữ kia mua cho hắn, đổi lại là cả đêm hắn đều ở trên giường lo lắng lấy lòng.
Đó là một thế giới tiếu bần bất tiếu xướng (nghĩa là cười người bần nhưng không cười người xướng, xướng ở đây theo nghĩa đen thì là những người bán nhan sắc (MB,…),nhưng theo nghĩa bóng thì chỉ những người vì cuộc sống phú quý không tiếc dùng thủ đoạn, đây là câu nói chỉ về một quan điểm rất đáng buồn vào thời đại này bên Trung Quốc) làm một minh tinh đã hết thời, đây là thủ đoạn duy nhất để hắn có thể tiếp tục hưởng thụ cuộc sống xa hoa. Ba mươi hai tuổi đúng là thời điểm sự nghiệp của một người đàn ông bước vào thời kỳ hoàng kim, nhưng ở trong giới diễn viên, đã là hết thời, nhất là loại nghệ sĩ dựa vào diện mạo để thu hút hứng thú của người xem như hắn.
Gần đây quá mệt mỏi, chờ diễn xong bộ phim này có lẽ nên ra nước ngoài đi chơi một chuyến, vừa lúc người phụ nữ đó mới vừa cho hắn một số tiền lớn. . . . . . Không, có lẽ hắn nên gửi tiết kiệm, dựa vào khuôn mặt kiếm cơm dù sao cũng không thể lâu dài được, hắn phải tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-chap-vi/1350262/quyen-5-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.