Mấy người đem Cố Trừng đang hôn mê bất tỉnh tùy tiện kéo vào một phòng bệnh, sau đó đi ra khỏi bệnh viện, bên ngoài tòa nhà vẫn như cũ đèn đuốc sáng trưng, nhìn xem đồng hồ ngoài cổng lớn, còn chưa đến mười một giờ.
Thường Thanh quay đầu lại nhìn bệnh viện, một mảnh đen tối sâu thẳm, không khỏi rùng mình, “Sếp, đêm nay báo cáo viết như thế nào?”
Anh làm sao biết?
Sở Phong quay đầu nhìn Trương Huyền, khi Lý Hiển Đình bắn chết Trương Huyền anh nhìn thấy rất rõ ràng, viên đạn xuyên qua tim Trương Huyền bắn đi ra ngoài, kinh nghiệm của anh nói cho anh biết, người này hẳn là tử vong ngay tại chỗ, cho nên, khi Trương Huyền một lần nữa đứng lên, anh so với bất luận kẻ nào đều giật mình.
Vừa rồi anh cẩn thận đi tìm, lại không tìm được viên đạn kia, Trương Huyền trong cơ thể cũng không có thể lưu giữ, vậy thì viên đạn đi nơi nào?
“Đêm nay chúng ta không phải đi hát karaoke sao? Viết cái gì báo cáo?”
Sở Phong nhún nhún vai, nghênh ngang mà đi.
Xem ra án tử về đám người Dư Thiến có thể kết thúc được rồi, dù sao thì bọn họ cũng là cảnh sát, chứ không phải thiên sư.
“Tôi muốn đi một mình, cậu về trước đi.” Ở cửa bệnh viện sau khi chia tay bọn Sở Phong, Niếp Hành Phong đột nhiên nói.
Trương Huyền nhíu nhíu lông mày xinh đẹp, không nói nhiều, xoay người quay về xe của mình, một bóng đen đột nhiên từ cửa kính xe đang mở lủi tiến vào, ngồi xổm ở ghế lái phụ, trừng lớn ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-chap-vi/1350241/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.