Editor: Điềm
Đùa thì đùa, đương nhiên hai người không đi thăm hỏi khoa tâm thần thật.
Sau khi tới bệnh viện Thánh An, Niếp Hành Phong vào cửa hàng hoa bên cạnh, mua hai bó tặng riêng cho Bùi Thiếu Ngôn và Giovanni, nhưng lúc đến phòng bệnh của Giovanni, bên trong đã không còn ai, giường nệm trải mới tinh, Niếp Hành Phong hỏi y tá mới biết Giovanni xuất viện sáng nay, hai người đành phải chuyển sang thăm Bùi Thiếu Ngôn.
Trên đường, Trương Huyền nói: “Tên mắt trắng đưa cho Giovanni thuốc trị thương, Giovanni có nhanh khỏe cũng không lạ, có điều hắn vẫn luôn đối đầu với chúng mình, sao lại đột nhiên giúp đỡ?”
“Hắn không tốt bụng vậy đâu, rảnh rỗi quá mới muốn xem con người có thể mua vui cho hắn thế nào thôi.” Niếp Hành Phong nhàn nhạt nói.
Nhớ lại những lần đụng độ với Ngao Kiếm, Ngao Kiếm làm việc cũng không phân thiện ác đúng sai, mọi việc đều dựa theo tâm trạng, đêm đó Ngao Kiếm xuất hiện, hắn tuyệt đối không định ra tay giúp đỡ, chỉ cảm thấy mọi việc nên một vừa hai phải, lên sân khấu đủ thì cũng nên hạ màn vừa lúc, tiếp theo vào hậu trường chuẩn bị màn diễn kế, đây chỉ là im lặng ngắn ngủi trước bão táp mà thôi.
Lúc hai người đang đợi thang máy, cách đó không xa phòng chăm sóc đặc biệt vang lên tiếng khóc nho nhỏ, Trương Huyền cả ngày bắt quỷ đuổi hồn đã thấy nhiều, biết gia đình ai đó có người thân vừa qua đời, cậu cũng không để ý, quả nhiên nhanh chóng thấy hồn phách trong suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-chap-vi-phan-2/3248185/quyen-8-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.