Điện thoại của Tiết Đồng không gọi được, không phải điện thoại của anh ta có vấn đề mà căn bản anh ta không chú ý đến điện thoại đang rung, tình trạng của Bùi Thiểu Ngôn bây giờ rất nguy hiểm, cơ thể bắt đầu co giật dữ dội, nghe tin bác sĩ lập tức đến tiến hành công tác cấp cứu, mà anh ta, chuyện duy nhất có thể làm chỉ là đứng bên cạnh ngơ ngác.
Tiết Đồng rất hối hận việc mình rời đi, chỉ vài phút thôi, anh ta không ngờ lại có người đánh vào chỗ sơ hở của mình, hoặc là nên nói, hung thủ chính là đang chờ vài phút anh ta rời đi đó, mà kết giới anh ta thiết lập căn bản vô dụng với người thường.
Bùi Thiểu Ngôn bởi vì lúc trước đã mất máu quá nhiều, môi khô nứt nẻ, Tiết Đồng đi mua nước giúp cậu ta, Bùi Thiểu Ngôn thích nước chanh, lại thêm ở khu phòng bệnh không có bán, phải đi xuống tầng trệt mới có máy bán nước tự động, hai vệ sĩ Bùi Viêm điều đến chẳng biết vì lý do gì đã đi mất, bất quá bên ngoài phòng bệnh có cảnh sát canh gác, Tiết Đồng còn bày thêm kết giới xung quanh, cho nên không hề lo lắng, suy cho cũng chỉ đi có mấy phút thôi mà.
Ai ngờ lúc anh ta quay lại thì phát hiện cảnh sát chẳng có ở đây, anh ta cảm giác được chuyện chẳng lành, chạy ào vào phòng bệnh, liền thấy có một người mặc đồ bác sĩ đứng trước giường bệnh của Bùi Thiểu Ngôn, đưa lưng về phía anh ta, dùng hết sức ép vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-chap-vi-phan-2/3248173/quyen-7-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.