Trời mưa không lớn nhưng lại mang theo vẻ tiêu điều của mùa đông, tiếng tích tóc róc
rách làm người ta phiền lòng, trong xe rất yên tĩnh, chỉ còn âm thanh đơn điệu của cần
gạt nước đang hoạt động, mải tới lúc đến trước nghĩa trang mới có tiếng chuông điện
thoại đột ngột cắt ngang sự tĩnh lặng ấy.
Người gọi là Ngụy Chính Nghĩa, mấy ngày nay anh ta vì mọi người mà xuất mã, luôn
luôn theo sát Phó Nguyệt Kỳ. Giovanni nói với anh ta mấy câu rồi cúp máy, nói với
Trương Huyền: "Ngụy nói Phó Nguyệt Kỳ đã dắt Phùng Tình Tình vào nghĩa trang, cậu
ta đi theo phía sau, bảo chúng ta mau chóng hội hợp."
Trương Huyền gật đầu, Giovanni bèn tăng tốc, chỉ chốc lát sau đã đến bãi đậu xe phía
sau nghĩa trang công cộng. Ba người xuống xe, theo sau tín hiệu của máy định vị, rất
nhanh sau đó đã nghe tiếng ẩu đả, xuyên qua màn mưa, bọn họ thấy phía trước, trên
một mảnh đất trống, Ngụy Chính Nghĩa bị một đám người vây đánh hội đồng, những
người đó hành động ngây dại, như một con rối bị trúng bùa chú, nhưng số lượng lại
nhiều, Ngụy Chính Nghĩa bị bọn họ vây quanh, thế nào cũng không thoát được.
Giovanni chạy tới, đạp kẻ trước mặt sang một bên, lại định duỗi tay phóng Câu Minh
Hầu ra, liền bị Ngụy Chính Nghĩa đè lại, nói: "Đừng dùng nó, vũ khí lợi hại như vầy sẽ
giết họ mất."
"Chỉ đánh cho xỉu thôi, được chưa?" Giovanni tức giận nói.
Hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-chap-vi-phan-2/3248148/quyen-6-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.