Hai người tới phòng tư liệu, Ngụy Chính Nghĩa mở máy chiếu La Phong trước khi chết
đã dùng ra, tia sáng xuất phát từ máy chiếu tạo thành bức ảnh con mắt xanh, Niếp
Hành Phong nhìn xong, nhờ Ngụy Chính Nghĩa đưa cho mình bao tay, bắt đầu nhấn
nút, mỗi lần ấn vào liền có ảnh của một con mắt khác hiện ra, không tấm nào giống tấm
nào, nhưng rõ ràng ảnh chụp mắt có màu lạ chiếm đại đa số.
"Màu mắt khác hẳn với người thường, là người ngoại tộc."
Niếp Hành Phong nhìn Ngụy Chính Nghĩa, Ngụy Chính Nghĩa vội vàng lắc đầu: "Cái
này không phải tôi nói, tôi chỉ lặp lại lời của La Phong mà thôi, anh ta khẳng định đã
nghiên cứu chuyên môn về phương diện này rồi, nghĩ rằng người có màu mắt khác biệt
thì đều là ngoại tộc."
"Theo suy luận này mà nói, chẳng lẽ người nước ngoài phải có bộ dạng kì dị sao?"
Tiếng nói lười biếng từ sau bay tới, hai người quay đầu lại, chỉ thấy Trương Huyền
đang tựa vào khung cửa, mặt cười hì hì.
"Sao sư phụ ra được?" Ngụy Chính Nghĩa kinh hãi.
"Vấn đề này không quan trọng."
Trương Huyền đóng cửa lại, vừa rồi ở trong phòng tạm giam cậu một mực cúi đầu,
Niếp Hành Phong không thấy được sắc mặt cậu, giờ mới phát hiện ánh mắt cậu rành
rành đang mệt mỏi rã rời, hình như là ngủ không ngon, dụi mắt ngáp một cái, điều này
làm Niếp Hành Phong theo bản năng nghĩ đến bọn âm hồn người giấy.
"Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-chap-vi-phan-2/3248139/quyen-6-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.