Trò chuyện đôi câu, Phùng Bỉnh Thành đưa Phó Nguyệt Kỳ đến chỗ những người khác
chào hỏi, Phùng Tình Tình không đi mà im lặng cùng Niếp Hành Phong đứng trong góc
phòng, Niếp Hành Phong hỏi: "Em không cần chào hỏi quan khách à?"
"Để ba em và Nguyệt Kỳ đối phó là được rồi, em lén ở lại chúc mừng anh và Trương
Huyền đó." Phùng Tình Tình lém lỉnh nháy mắt với anh mấy cái, "Em thấy các anh đeo
nhẫn rồi nha, anh Hành Phong, động tác lần này của anh nhanh thật đó."
"Lần này?" Niếp Hành Phong nhíu mày nhìn cô.
"Không có gì." Tự cảm thấy mình nói lỡ lời, Phùng Tình Tình lấy một ly rượu vang từ
một người phục vụ, lấy việc mời rượu để lấp liếm.
Niếp Hành Phong cũng không để ý, suy cho cùng anh cũng có một vấn đề muốn hỏi
Phùng Tình Tình: "Em và Phó Nguyệt Kỳ làm thế nào quen biết nhau?"
"Ông nội không nói cho anh biết à? Miệng ông nội kín thật." Phùng Tình Tình cưới nói:
"Là do lần trước em với ông nội đi Thái Lan thì gặp nhau. Bọn em giữa đường bị bể
bánh xe, vừa đúng lúc Nguyệt Kỳ đi qua, giúp bọn em, anh ấy nói tiếng Thái rất khá,
còn chỉ đường cho bọn em nữa, sau đó từ từ thân quen."
Tình Tình nói không sai, ý tứ của ông nội có hơi kín kẽ, bất quá nếu nói vậy, bọn họ
quen nhau âu cũng là cái duyên, tuy rằng mới biết nhau có nửa năm đã đính hôn có vẻ
hơi gấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-chap-vi-phan-2/3248136/quyen-6-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.