Sự thật chứng minh, mèo dù bị bệnh thì cũng vẫn là mèo, mà kết quả của việc ra lời thề
độc đó chính là Trương Huyền rầu rĩ phát hiện rằng mình sau này thật sự cùng họ với
Niếp Hành Phong, tuy rằng trên thực tế đã là từ rất lâu rồi.
Bệnh cảm không hề lây cho Trương Huyền vì căn bản nó chẳng phải AIDS. Niếp Hành
Phong thật ra đã đỡ hơn nhiều rồi nhưng mấy hôm trời mưa lại bị Trương Huyền bắt
nằm nhà, trong khi đó được cậu dắt theo sang nhà Đỗ Vi Vi viếng thăm một chuyến.
Tinh thần của Đỗ Vi Vi không tệ, lần này có thể thấy rõ Niếp Hành Phong, rất vui vẻ
thông báo rằng cuối tuần này cô sẽ đi làm lại. Trương Huyền yên tâm, xem ra vụ án
bọn họ tiếp nhận đã giải quyết được một phần.
"Thiệt tò mò muốn biết chị Vi Vi đêm đó rốt cục đã lạc vào khoảng thời không như thế
nào." Từ nhà Đỗ Vi Vi đi ra, trên đường trở về, Trương Huyền nói.
"Có lẽ là khu vực thuộc địa bàn của cõi âm." Tử thần vung lưỡi hái, xung quanh có quỷ
hồn phất phơ, không phải điển hình của địa ngục thì là gì?
"Nhưng mà chung quy vẫn có cảm giác sai sai chỗ nào đó." Trương Huyền hiếm khi
chấp nhất với một việc đến vậy, Niếp Hành Phong còn tưởng rằng cậu đổi tính, ai ngờ
câu tiếp theo của cậu lại là: "Tử thần sao có thể vừa mập vừa lùn như thế? Tôi thấy
team của Tiểu Bạch Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-su-chap-vi-phan-2/3248133/quyen-6-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.